HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 468

Lý Tầm Hoan thở ra :

- Cũng có là vị Nữ Huệ Vương cứ lo làm cho họ đầy bao tử chứ không khi
nào làm cho họ no bởi cảm tình .

Linh Linh cười :

- Đúng rồi , một con người khi mà bao tử quá đầy rồi thì họ rất lười biếng
nghĩ đến chuyện tâm tình .

Nhưng rồi nàng lại cau mày hỏi Lý Tầm Hoan :

- Thế còn Thám Hoa , tại sao Thám Hoa lại cũng thả họ đi như thế ?

Lý Tầm Hoan điềm đạm mỉm cười :

- Để cho họ đi vì tôi không thể nuôi nổi những con người như thế ?

Linh Linh cắn môi trầm ngâm một lúc khá lâu :

- Nhưng nếu chỉ có một người thì Thám Hoa có nuôi nổi hay không ?

Nàng chớp nhìn Lý Tầm Hoan hật nhanh rồi nói tiép :

- Chỉ có một người mà người ấy lại ăn rất ít , không uống rượu cũng không
thích ăn thịt hay những món ngon vật lạ , mỗi bữa cơm chỉ cần mấy miếng
đậu hủ kho là đủ . Đã thế , người ấy lại còn biết tự làm thức ăn , nấu cơm ,
giăng màn , trải nệm , khi Thám Hoa lên giường rồi , người ấy lại còn có
thể vì Thám Hoa mà sửa gối chải đầu .

Lý Tầm Hoan cười :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.