HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 469

- Con người giỏi dắn như thế ấy thì tự mình sống cũng đã đầy đủ sung
sướng quá rồi , cần chi lại phải theo tôi ?

Linh Linh nhếch môi , giọng nàng có vẻ giận dỗi :

- Tôi biết trong lòng Thám Hoa chỉ có mỗi một hình bóng của Lam Yết Tử
vì cô ta được cái eo lưng nhỏ hơn .

Lý Tầm Hoan cười gượng :

- Cô cho rằng trong lòng tôi chỉ có mỗi hình bóng của Lam Yết Tử à ?

Linh Linh háy mắt :

- Chứ còn gì nữa ? Vì nàng , Thám Hoa đã không kể đến thân , liều vào nơi
nguy hiểm , vì nàng , Thám Hoa có thể làm bất cứ những chuyện gì .
Nhưng thật ra bây giờ nàng đã chết rồi , bây giờ thì Thám Hoa cũng có gì
mà phải lo cho đến nàng như thế ?

Lặng thinh một lúc , Lý Tầm Hoan nhè nhẹ gật đầu :

- Bởi vì nàng là bằng hữu của tôi . Sống là bằng hữu thì chết cũng là bằng
hữu .

Linh Linh nhếch môi :

- Thế tôi ... tôi không phải là bằng hữu của Thám Hoa à ?

Lý Tầm Hoan nói ;

- Tự nhiên cô vẫn là bằng hữu của tôi chứ không ai bảo không phải ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.