HUYẾT TÂM LỆNH - Trang 605

Lâm Tiên Nhi vẫn hé nụ cười nghiêng ngửa .

Long Thiếu Vân ngồi sững trên ghế như hình cây .

Nhưng chỉ thoáng qua trong tích tắc , hắn đã mỉm cười .

Hắn nhẹ nhàng đứng lên nở nụ cười hơi ngường ngượng :

- Dì Lâm đùa cháu đấy à ?

Lâm Tiên Nhi nhìn hắn bằng đôi mắt nghiêng nghiêng :

- Đến chỗ này mà còn gọi Dì Lâm à ?

Long Thiếu Vân cười ướm giọng :

- Tiếng " Dì " đã có từ lâu ...

Lâm Tiên Nhi ngắt ngang bằng nụ cười lơi lả :

- Nhưng bây giờ thì khác , bây giờ công tử đã lớn rồi .

Nàng cố ý bỏ luôn hai tiếng " Tiểu Vân " , cái tiếng mến yêu mà nàng luôn
miệng gọi là từ lúc còn ẵm hắn chiều chiều dạo chơi ở Lãnh Hương Tiểu
Trúc .

Nàng nhìn sâu vào mắt hắn và nói tiếp :

- Mới ba năm không gặp mà công tử đã lớn thật nhanh .

Long Thiếu Vân khéo léo tránh chuyện về tuổi tác :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.