HUYNH ĐỆ - Trang 204

HUYNH ĐỆ

Dư Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 18

Ngay từ lúc sáng sớm, Lý Lan đã ra đứng ở cổng bệnh viện, tuy Tống

Phàm Bình viết trong thư, trưa nay anh mới đến Thượng Hải, nhưng sống
xa nhau đã hơn hai tháng, nỗi nhớ nhung trong lòng Lý Lan đang trào lên
xao xuyến, dạt dào như sóng nước, trời chưa sáng, chị đã thức, ngồi cạnh
giường bệnh, chờ bình minh đến.Một người bệnh sau khi mổ, vì đau đớn
khi trở mình đã thức dạy, trông thấy Lý Lan ngồi tại chỗ không hề nhúc
nhích như một bóng ma, đã giật mình kêu lên, suýt nữa làm căng nứt vết
thương vừa khâu. Sau khi xác định người ngồi trên giường là Lý Lan, chị
bắt đầu rên đau. Lý Lan hết sức lo ngại, sau khi nói một lô xích xông những
lời xin lỗi, chị xách túi du lịch dời khỏi buồng bệnh, đi ra cổng bệnh viện.
Trước khi trời sáng, trên phố lớn còn vắng tanh vắng ngắt, Lý Lan lẻ loi
cùng đứng với chiếc túi du lịch đơn độc của mình, hai cái bóng đen vật vờ
lặng thinh trước cổng bệnh viện. Lần này đã làm cho ông già gác cổng bệnh
viện bị một phen hú vía, tiền liệt tuyến sưng to, bị cơn buồn đi tiểu đánh
thức, ông già xách quần đi ra khỏi phòng gác cổng, nhìn thấy hai bóng đen
lù lù, giật mình run cầm cập, nửa bọng nước dải vãi ra quần, ông hỏi giật
giọng:

Ngươi là ai?

Lý Lan thưa với ông, tên là gì, ở buồng số mấy, hôm nay phải ra viện,

chờ chồng đến đón ở đây. Ông già gác cổng vẫn chưa hoàn hồn, ông chỉ
bóng đen kia hỏi:

Thế ai kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.