HUYNH ĐỆ - Trang 206

Suốt cả một buổi sáng, sắc mặt chị lúc nào cũng đỏ hơn hớn, đường

phố trước mặt chị cũng cờ đỏ tung bay, khẩu hiệu không ngớt, đội ngũ diễu
hành đi qua đi lại không lúc nào nguôi, khiến ngày hè nóng nực càng thêm
ngột ngạt. ông già gác cổng đã nhận ra chị, cả một buổi sáng, ông cứ ngạc
nhiên nhìn người đàn bà đã từng khiến ông sợ vãi đái trước lúc rạng đông.
Ông trông thấy chị xúc động nhìn từng người trong đội ngũ diễu hành, nên
nói là mỗi người đi qua thì đúng hơn. Sự xúc động của Lý Lan hoà vào
trong sự xúc động của đường phố, y như suối nhập vào sông. ánh mắt xúc
động của chị tìm kiếm bóng dáng Tống Phàm Bình trong dòng người sôi
động. Ông già gác cổng thấy chị đứng tại chỗ trông trông ngóng ngóng lâu
lắm, nghĩ bụng tại sao không có ai đến đón, liền đi đến hỏi chị:

Chồng chị bao giờ đến?

Lý Lan quay đầu đáp:

Trưa nay thưa ông.

Ông già gác cổng nghe chị trả lời, quay về phòng trực lòng đầy hoài

nghi, lại đầy lòng hoài nghi nhìn đồng hồ báo thức treo trên tường. Lúc này
vẫn chưa đến mười giờ sáng. Ông thầm nghĩ, trên đời này đúng là không
thiếu gì chuyện lạ, người đàn bà kia, ngay từ lúc trời chưa sáng, đã cất công
ra đứng đây, chờ một người đàn ông mãi đến trưa mới tới. Tiếp đó ông già
gác cổng lại càng lạ lùng ngắm nghía Lý Lan. Ông thầm nghĩ, người đàn bà
này chắc là lâu nay chưa được động đến hơi đàn ông. Không nín nhịn nổi,
ông lại bước đến hỏi Lý Lan một lần nữa, hỏi xem chị xa chồng đã bao lâu?
Lý Lan trả lời đã hơn hai tháng. ông cười hì hì mấy tiếng, mới có hơn hai
tháng đã cuống cà kê lên như thế, người đàn bà xương xương nhỏ thó này,
trăm phần trăm là con mẹ động cỡn từ trong xương trong tuỷ, chứ chẳng
phải loại xoàng.

Đến giờ phút này, Lý Lan đã đứng trên phố gần sáu tiếng đồng hồ, chị

không động đến một giọt nước, không ăn một hạt cơm, nhưng sắc mặt chị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.