HUYNH ĐỆ - Trang 272

HUYNH ĐỆ

Dư Hoa

www.dtv-ebook.com

Chương 24

Trên thị trấn Lưu chúng tôi, những năm tháng dài đằng đẵng cứ lặng lẽ

trôi đi, thấm thoát đã bảy năm trôi qua.ở thị trấn Lưu chúng tôi, đàn bà chết
chồng một tháng không được gội đầu, dài nhất là sáu tháng không gội. Từ
sau khi Tống Phàm Bình qua đời, Lý Lan cũng chưa bao giờ gội đầu.
Không ai biết tình cảm của Lý Lan đối với Tống Phàm Bình sâu nặng như
thế nào, đó là mối tình sâu nặng hơn biển cả. Bảy năm Lý Lan không gội
đầu, lại còn thường xuyên bôi dầu chải lên mái tóc, chị làm cho mái tóc
mình càng đen càng bóng, chải chuốt ngay ngắn gọn gàng, sau đó ngẩng
đầu đi ra phố lớn, bọn trẻ con ở thị trấn Lưu bám sau lưng chị, cứ gọi líu
ríu:

Vợ địa chủ, vợ địa chủ...

Mép Lý Lan lúc nào cũng mỉm cười kiêu hãnh, tuy chỉ sống với chồng

có một năm hai tháng ngắn ngủi, nhưng trong sâu thẳm trái tim của chị, còn
dài hơn cả cuộc đời. Lý Lan bảy năm không gội đầu, lại còn luôn bôi dầu,
mùi hôi mùi chua càng ngày càng nặng. Lúc đầu, khi chị về đến nhà, trong
nhà sực nức mùi khăm khẳm như tất thối, sau đó chị đi trên đường phố, ai
ai cũng ngửi thấy, dân chúng trên thị trấn Lưu, nhao nhao xa lánh chị, ngay
đến tụi trẻ con gọi chị là "vợ địa chủ" cũng bỏ chạy cho xa, chúng vừa
chạy, vừa bịt mũi kêu ầm ĩ:

Thối khiếp quá! Thối khiếp quá!...

Lý Lan lấy đó làm vinh dự, chị hy vọng mọi người lúc nào cũng nhớ

chị là vợ Tống Phàm Bình. Sau khi Lý Trọc cắp sách đến trường, mỗi lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.