HUYNH ĐỆ - Trang 323

Xuân. Đi đến trước quầy viết phiếu ăn, Tống Cương cởi dải rút quần dài,
vừa nhìn người phụ nữ viết phiếu, vừa móc túi quần lót, khiến thằng em
đứng bên cạnh cứ khúc khích cười. Đứng trong quầy, người đàn bà ngoài
bốn mươi tuổi, mặt tỉnh khô, chờ Tống Cương móc tiền ra. Hình như chị đã
chứng kiến rất nhiều trường hợp như thế này. Tống Cương móc ra đúng tờ
một đồng, đưa cho người đàn bà, tay xách quần dài, chờ bà trả lại tiền. Một
hào tám xu hai bát mì Dương Xuân. Sau khi trả lại tám hào hai xu, Tống
Cương cẩn thận xếp lại từng tờ, từ to đến nhỏ, còn có cả một đồng tiền đúc
hai xu, rồi rà mò đút vào túi, sau đó mới thắt dải rút quần dài, đi theo Lý
Trọc vào trong nhà ăn, ngồi trước một chiếc bàn để trống.

Hai anh em ăn xong mì Dương Xuân, lau mồ hôi vã đầy trán, cùng đi

ra khỏi khách sạn Nhân dân, đến cửa hàng vải Cờ Đỏ, chọn mua vải ka ki
màu lam thẫm. Lần này người đứng bán vải trong quầy là một cô gái hơn
hai mươi tuổi. Tống Cương lại cởi quần dài, thò tay lần tìm. Nhìn động tác
của Tống Cương, nhìn Lý Trọc đứng cạnh cười ngặt cười nghẽo, cô bán
hàng chợt đỏ bừng mặt, quay người đi, tìm đồng sự, nói chuyện bâng quơ.
Lần này Tống Cương tìm khá lâu, vừa móc vừa lẩm bẩm đếm tiền. Khi cậu
móc ra, số tiền đúng bằng giá tiền vải, không thừa không thiếu một xu. Cô
gái mặt đỏ tía tai nhận tiền, Lý Trọc ngạc nhiên hỏi:

- Anh học kỹ năng xẩm sờ tiền bao giờ mà giỏi thế?

Tống Cương nheo mắt nhìn cô gái đang xấu hổ đỏ mặt. Mắt cận thị,

cậu không nhìn rõ. Cậu trả lời Lý Trọc:

- Cứ xếp ngay ngắn từng tờ, từ nhỏ đến lớn là biết ngay đồng thứ mấy

là bao nhiêu.

Sau đó hai anh em ôm vải ka ki màu lam thẫm cùng đi vào hiệu may,

mỗi người đặt may một bộ quần áo kiểu Tôn Trung Sơn. Tống Cương cởi
quần dài lần thứ ba. Lần thứ ba cậu thò tay vào đũng quần móc tiền. Quàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.