HUYNH ĐỆ - Trang 342

Tống Cương ra phố mua năm quả táo ở cửa hàng. Đem về nhà, chọn

một quả to nhất, đỏ nhất để giành cho Lý Trọc, còn bốn quả kia bỏ vào cặp
sách cũ. Khoác trên lưng chiếc cặp sách cũ, Tống Cương đến thăm gia đình
nhà văn Lưu. Lúc bấy giờ, nhà văn Lưu đã khỏe lại từ lâu, đang ngồi trong
nhà tán chuyện với hàng xóm. Nghe Tống Cương hỏi thăm ở ngoài cổng,
anh ta vội đứng dậy, đi vào nhà nằm.

Tống Cương rón rén đi vào trong nhà. Nhà văn Lưu nhắm mắt nằm

trên giường. Tống Cương bước đến. Nhà văn Lưu mở mắt nhìn Tống
Cương một cái, lại nhắm vào. Tống Cương đứng một lát, khe khẽ nói:

- Xin lỗi.

Nhà văn Lưu mở mắt nhìn Tống Cương, rồi nhắm vào. Tống Cương,

mở cặp sách lấy bốn quả táo để lên bàn trước giường nhà văn Lưu. Tống
Cương khẽ nói với anh ta:

- Tôi đặt táo lên bàn.

Vừa nghe nói đến táo, nhà văn Lưu không những mở mắt ra, mà còn

ngồi dậy. Nhìn bốn quả táo để trên bàn, lập tức cười toe toét, nói với Tống
Cương:

- Cậu thật là khách sáo.

Nhà văn Lưu nói, rồi cầm luôn một quả, chùi vào khăn trải giường,

đưa lên mồm, cắn ngay một miếng, kêu đánh sột. Nhà văn Lưu sung sướng
đến nỗi mắt híp lại thành đường chỉ. Anh ta cắn từng miếng giòn tan, nhai
rau ráu, ngay đến tiếng nuốt vào bụng cũng ngon thơm. Đúng như Lý Trọc
đã dự đoán, sau khi ăn một quả táo, nhà văn Lưu đã lập tức lòi ra bộ mặt
của phần tử trí thức. Anh ta mặt mày tươi tỉnh nói chuyện văn học với Tống
Cương, cứ làm như giữa hai người chưa hề xảy ra chuyện gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.