HUYNH ĐỆ - Trang 478

Lý Trọc đang từ từ mọc lên, cầm một tấm bản đồ đi đến cửa hiệu lò

rèn của anh Đồng. Anh Đồng thợ rèn lúc này đã là chủ tịch Hội những
người làm ăn cá thể của thị trấn Lưu chúng tôi. Bản thân Lý Trọc gây dựng
sự nghiệp cần phải có vốn. Anh ta biết không thể vay mượn một xu của nhà
nước. Anh ta nghĩ đến chỗ anh Đồng thợ rèn. Sau khi cải cách mở cửa,
những hộ cá thể như anh Đồng thợ rèn đã giầu lên trước. Số tiền gửi ngân
hàng của họ càng ngày càng nhiều. Lý Trọc cười khà khà bước vào cửa
hiệu thợ rèn của anh Đồng, mồm cứ leo lẻo một câu "Đồng chủ tịch", hai
câu "chủ tịch Đồng" gọi tới mức anh Đồng nở ruột nở gan. Bỏ búa rèn sắt
trong tay anh Đồng giơ tay lau mồ hôi, nói:

- Lý xưởng trưởng, đừng gọi mình chủ tịch Đồng, cứ gọi mình là

Đồng thợ rèn, ba chữ Đồng thợ rèn nghe ra cũng oai phong khí thế đáo để.

Lý Trọc lại cười:

- Đừng gọi em là Lý xưởng trưởng, cứ gọi em là Lý Trọc, hai chữ Lý

Trọc cũng oai phong khí thế ra phết.

Sau đó Lý Trọc bảo anh Đồng, anh ta không còn là Lý xưởng trưởng.

Anh ta đã thôi không làm nữa. Đứng cạnh lò rèn của anh Đồng, Lý Trọc
trình bày bản đồ án vĩ đại của mình, nước bọt bắn tung toé. Anh ta cứ nhắc
đi nhắc lại với anh Đồng, dẫn dắt mười bốn anh chàng thọt, ngố, mù, điếc,
kiếm được mấy chục vạn một năm, nếu dẫn dắt một trăm bốn mươi, một
ngàn bốn trăm toàn là người khỏe mạnh, lành lặn, trong đó lại rải thêm một
số kỹ sư, thạc sĩ, tiến sĩ, giáo sư, giống như rắc mì chính lên rau xào, thì
không biết sẽ kiếm ra bao nhiêu tiền? Lý Trọc bấm đốt ngón tay, mồm lẩm
bẩm tính, tính đến nửa tiếng đồng hồ cũng không ra kết quả. Anh Đồng chờ
toát mồ hôi, sốt ruột hỏi Lý Trọc:

- Rút cuộc kiểm được bao nhiêu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.