HUYNH ĐỆ - Trang 520

Nhìn cái bóng sau lưng Lý Trọc, bà Tô lại cảm động thốt lên một lần

nữa:

- Thắp hương linh nghiệm thật!

Nhà thơ Triệu của thị trấn Lưu chúng tôi chứng kiến tận mắt Lý Trọc

bị đánh hết lần này đến lần khác, lần nào Lý Trọc cũng không đánh trả.
Thời gian đầu nhà thơ Triệu không rõ nội tình, thấy năm chủ nợ đánh Lý
Trọc suốt từ xuân sang hè, càng ngày càng khiếp nhược, ngay đến ông
Vương bán kem còm nhom cũng túm cũng buông Lý Trọc như chơi, đánh
liền một tiếng đồng hồ.

Nhà thơ Triệu đâm ra bạo phổi, thầm nghĩ, thằng khốn nạn đã từng

huênh hoang tuyên bố phải đánh nhà thơ Triệu ta, đánh cho ra bản sắc của
nhân dân lao động, hạ nhục oai phong của ta ở thị trấn Lưu. Thù này không
trả còn đâu là người. Nhà thơ Triệu quyết định lấy lại sĩ diện đã mất trước
quần chúng thị trấn Lưu.

Hôm nay ông Vương bán kem vừa đánh Lý Trọc. Khoác thùng kem,

chân trước ông Vương vừa bước, chân sau nhà thơ Triệu đã tới. Nhà thơ
Triệu giơ chân đá đá Lý Trọc vẫn đang ôm đầu ngồi xổm. Nhìn dân chúng
đi lại trên phố, anh ta nói oang oang:

- Không ngờ mày cũng có ngày hôm nay! Lý Trọc đã trở thành Lý

Michael Jackson bị người ta đánh, mà không dám đánh trả.

Lý Trọc ngẩng lên nhìn nhà thơ Triệu, tỏ vẻ không thèm để ý đến anh

ta. Nhà thơ Triệu cứ tưởng Lý Trọc sợ mình, đá thêm mấy cái, ngang ngạnh
nói:

- Chẳng phải mày định đánh tao, đánh cho ra bản sắc của nhân dân lao

động? Tại sao mãi không thấy mày ra tay?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.