HUYNH ĐỆ - Trang 543

Lý Trọc ngồi xếp bằng ở chính giữa cổng uỷ ban huyện, nét mặt tỏ ra

lì lợm không chịu thua ai, một người gác cửa muôn người phải tránh lối.
Thoạt đầu dân chúng thị trấn Lưu không biết anh ta đang làm gì. Lý Trọc
chủ động giải thích với từng người đi qua:

- Tôi đang biểu tình ngồi.

Dân chúng cười hì hì. Họ bảo Lý Trọc ngồi đó uy phong lẫm liệt,

chẳng hề có chút nào giống biểu tình ngồi, trái lại giống như hiệp khách đòi
trả thù rửa hận trong phim chưởng. Dân chúng góp ý với anh ta, biểu tình
ngồi nhất định phải ra vẻ đáng thương, nếu làm gẫy một cánh tay, hay cụt
một chân càng tốt. Chỉ cần được Đảng và nhân dân đồng tình, anh ta sẽ
được trở lại Xưởng phúc lợi. Nghe góp ý của quần chúng, Lý Trọc hất hàm
nói:

- Khỏi cần.

Lý Trọc quay lại nhìn trụ sở uỷ ban huyện ở sau lưng bảo, mình đã ra

vẻ đáng thương tìm gặp mười lăm thằng khốn nạn ở trong kia, so với mười
bốn anh em thọt ngố mù điếc của Xưởng phúc lợi còn nhiều hơn một
người. Anh ta đã nịnh bợ, nói ngon nói ngọt, bày tỏ quyết tâm, vẫn không
ăn thua. Anh ta nói với dân chúng một cách kiên định, không còn cách nào
khác, đành phải biểu tình ngồi, hơn nữa cứ ngồi tiếp, ngồi cho đến khi bể
cạn đá mòn, ngồi cho đến khi trái đất bị huỷ diệt. Nghe lời nói hào hùng
của Lý Trọc, dân chúng đồng thanh khen giỏi. Sau đó hỏi Lý Trọc yêu sách
thế nào thì mới thôi biểu tình ngồi. Lý Trọc giơ hai ngón tay trả lời:

- Một là cho tôi trở lại Xưởng phúc lợi làm xưởng trưởng, hai là tôi

ngồi đến chết.

Lý Trọc quần áo rách rưới, không ăn không uống, khi đi đến uỷ ban

huyện biểu tình ngồi, dọc đường bới nhặt đống rác, như chai nước khoáng,
vỏ bia, hộp giấy, báo cũ chất đống ở cổng trụ sở uỷ ban huyện. Những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.