HUYNH ĐỆ - Trang 541

mười bốn anh thọt ngố mù điếc đứng chỉnh tề trong sân, ông Đào Thanh
nói với Lý Trọc:

- Xưởng phúc lợi tuy là...

Ông Đào Thanh nói dở chừng, bỏ hai chữ "tàn tật", sửa thành:

- Xưởng phúc lợi cũng là đơn vị nhà nước, không phải gia đình cậu,

không phải cậu muốn đi thì đi, muốn về thì về.

- Đúng thế - Lý Trọc gật đầu lia lịa nói tiếp - Xưởng Phúc lợi là đơn vị

nhà nước, không phải nhà em, Lý Trọc em coi xưởng là nhà, cho nên em
trở về.

- Không được - Ông Đào Thanh nói một cách dứt khoát - Cậu vô tổ

chức, coi thường lãnh đạo...

Ông Đào Thanh chưa nói hết, một anh mù đã lên tiếng:

- Lý xưởng trưởng tự ý bỏ đi, là coi thường lãnh đạo, Đào cục trưởng

không đếm xỉa đến yêu cầu của chúng tôi là coi thường quần chúng.

Nghe vậy, Lý Trọc hì hì cười thành tiếng. Trông thấy ông Đào Thanh

nổi giận đùng đùng anh ta im ngay. Ông Đào Thanh suýt nữa chửi bậy, nhìn
những con người tàn tật thọt ngố mù điếc, ông đã nén giận. Ông muốn sai
hai anh thọt dẫn anh em về, hai anh thọt đang trốn về phía sau. Ông Đào
Thanh biết không thể trông mong vào hai anh chàng này. Ông bảo Lý Trọc:

- Dẫn anh em về.

Lý Trọc lập tức vẫy tay bảo mười bốn anh thọt ngố mù điếc:

- Đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.