HUYNH ĐỆ - Trang 615

hơn ruột thịt. Ông Đào Thanh mừng thầm. Xưởng phúc lợi là núm ruột, là
gánh nặng lớn nhất của Cục dân chính, có vứt đi cũng không vứt nổi, vậy
mà Lý Trọc đã bỏ tiền ra mua? Hai người bắt tay. Mua xong Xưởng phúc
lợi, Lý Trọc tu sửa trang trí, đổi tên thành "Sở nghiên cứu kinh tế thị trấn
Lưu". Tấm biển ở cửa cũng thay. Chưa được vài hôm, cảm thấy chữ "sở"
quê mùa quá. Anh ta đã từng sang Nhật Bản, liền sửa chữ "sở" thành
"Company" hoặc "hãng". Thế là tấm biển Xưởng phúc lợi lại sửa thành
"Hãng nghiên cứu kinh tế thị trấn Lưu". Lý Trọc phát cho mười bốn trung
thần mỗi người một giấy mời đến làm việc. Thọt xưởng trưởng làm giám
đốc, Thọt xưởng phó làm phó giám đốc. Mười hai chàng còn lại đều là
nghiên cứu viên cao cấp, toàn thể hưởng đãi ngộ hàm giáo sư. Cầm giấy
mời làm việc trong tay, Thọt giám đốc và phó giám đốc vô cùng xúc động,
biết từ nay về sau Lý Trọc sẽ nuôi bọn họ. Hai vị chánh phó giám đốc nước
mắt rưng rưng hỏi Lý Trọc:

- Lý Xưởng trưởng, chúng tôi nghiên cứu cái gì?

- Nghiên cứu cờ tướng - Lý Trọc nói - Hai cậu còn nghiên cứu được

gì?

- Biết rồi - Hai vị gật gật đầu hỏi tiếp - Mười hai nghiên cứu viên cao

cấp của hãng nghiên cứu cái gì?

- Mười hai nghiên cứu viên cao cấp ư? - Lý Trọc nghĩ rồi bảo - Bốn

anh mù nghiên cứu ánh sáng. Năm anh điếc nghiên cứu âm thanh, ba anh
ngố nghiên cứu cái gì nhỉ? Mẹ kiếp, bắt chúng nó nghiên cứu thuyết tiến
hoá.

Lý Trọc bố trí mười bốn trung thần đâu vào đấy lại bỏ tiền ra mời ở

tỉnh về hai thợ làm vườn, thuê người trải thảm cỏ, trồng hoa ngoài cổng trụ
sở uỷ ban huyện, lại còn xây một suối phun nước. Cổng trụ sở uỷ ban
huyện lập tức trở thành điểm du lịch của dân chúng thị trấn Lưu. Cứ đến
chiều tối, hoặc cuối tuần, dân chúng thị vấn Lưu, người già trẻ con dắt nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.