HUYNH ĐỆ - Trang 624

- Việc gì phải Tổng giám đốc Lý - Ông Dư nói - Tôi và ông là phó

Tổng giám đốc, công việc khác không dám nói, chứ việc gác cổng, hai
chúng ta có thể bố trí cho Tiểu Quan làm được.

- Bảo ta gác cổng à? Vớ vẩn - Vừa nghe ông Dư nói thế, Tiểu Quan đã

đùng đùng nổi giận - Hồi đó nếu không tính sai, bây giờ ta cũng là phó
Tổng giám đốc, danh sách còn xếp trước cả hai vị là đằng khác.

Nói rồi Tiểu Quan hằm hằm bỏ đi. Ông Vương ngạc nhiên nhìn ông

Dư. Ông Dư không cho là thế, xua tay bảo:

- Chó cắn Lã Động Tân không biết lòng người tốt.

Tiểu Quan hết cơn đau, lại nhớ đến nỗi đau, thôi thì đã không sống

được ở thị trấn Lưu, tại sao mình không đi xa một chuyến? Nghĩ đến Lý
Trọc lần đầu tiên đi ra ngoài, đến Thượng Hải mất cả chì lẫn chài. Lần thứ
hai đi chuyến nữa, sang Nhật Bản về, tiền rủng rỉnh dắt đầy thắt lưng. Tiểu
Quan nghĩ bụng mình đã ra đi, nên đi càng xa càng tốt. Tiểu Quan gói
ghém hành trang, men theo phố lớn thị trấn Lưu đi ra bến ô tô đường dài.

Lúc này đang xuân ấm hoa nở, lưng đeo ba lô tay xách va ly, Tiểu

Quan bước đi một cách đầy vẻ hào hùng. Bố Tiểu Quan chống gậy thất tha
thất thểu bước theo sau tiễn con, trông rất tội nghiệp. Khi ra đi, Tiểu Quan
gửi lại những lời nói hùng hồn ở dọc đường. Anh ta bảo lần này đi dạo thế
giới, còn nhìn xa trong rộng hơn Lý Trọc. Anh ta bảo khi trở về, kiến thức
rộng, của cải sẽ nhiều hơn Lý Trọc. Ông không theo kịp bước chân con,
khoảng cách càng ngày càng xa. Ông bố già nua, bệnh tật van xin nài nỉ
thằng con đừng đi. Ông nói đến rã cả họng:

- Số con không phải là kẻ sẵn tiền, người ta ra đi kiếm được tiền, con

ra đi không làm ra tiền đâu.

Tiểu Quan bỏ ngoài tai mọi lời van xin của bố. Anh ta hăng hái vẫy

tay chào dân chúng thị trấn Lưu chúng tôi. Họ cứ tưởng anh ta đi châu Âu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.