HUYNH ĐỆ - Trang 623

lên, anh Đồng thợ rèn biết tiếp tục đốp chát rèn sắt sẽ không có lối ra. Anh
bỏ không rèn dao bài cho dân chúng thị trấn Lưu, cũng không rèn cuốc rèn
liềm cho bà con nhà quê nữa. Một hôm cửa hiệu thợ rèn của anh tự nhiên
biến mất, trở thành một cửa hàng chuyên buôn bán các loại dụng cụ dao
kéo.

Anh Đồng không hút thuốc không uống rượu, tươi tỉnh đứng sau quầy

hàng. Trông hai tay cầm búa rèn sắt của anh vừa thô vừa vụng, nhưng đếm
tiền còn nhanh hơn cả nhân viên ngân hàng. Anh chấm nước bọt vào ngón
tay một cái thật nhanh, đếm tiền cứ thoăn thoắt, thoăn thoắt, có thể bì với
máy đếm tiền của ngân hàng.

Khách hàng của Tiểu Quan mài kéo cũng mỗi ngày mỗi giảm. Cửa

hàng dụng cụ dao kéo của anh Đồng mở ra, Tiểu Quan càng ít khách. Tiểu
Quan bực lắm, cho rằng anh Đồng đập vỡ bát cơm của mình. Từ đó không
bao giờ qua lại với anh Đồng. Hai người lại mất tình hữu nghị.

Khi cửa hàng dụng cụ dao kéo của anh Đồng dần dần ăn nên làm ra,

cửa hàng mài kéo của Tiểu Quan hoàn toàn sập tiệm, đành phải đóng cửa,
suốt ngày lông ba lông bông trên phố. Ông Dư và ông Vương cũng lông ba
lông bông, thường xuyên gặp Tiểu Quan trên phố lớn. Ba người lại tụ họp
với nhau như trước. Tiểu Quan nghiến rằng nghiến lợi chửi rủa anh Đồng.
Đầu tiên chửi anh Đồng ngăn cản mình góp vốn với Lý Trọc như thế nào,
sau đó mắng anh Đồng cướp khách hàng của mình ra làm sao, buộc anh ta
phải đóng cửa hàng mài kéo đã gây dựng ba đời, khiến anh ta mất việc phải
lang thang đầu đường xó chợ.

Ông Dư và ông Vương cám cảnh, hết sức đồng tình với tình cảnh của

Tiểu Quan. Ông Vương đề nghị ông Dư:

- Hay là đến gặp Tổng giám đốc Lý nói giúp, sắp xếp cho Tiểu Quan

công ăn việc làm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.