HUYNH ĐỆ - Trang 631

bỏ quên trên bải cát, Lâm Hồng đi một mình lẻ loi trên con đường vắng vẻ
của nhà máy.

Tin Xưởng kim khí thị trấn Lưu bị phá sản đóng cửa, đã loang ra toàn

thành phố trong chốc lát. Lâm Hồng biết tin lúc buổi chiều. Trong phút
chốc chị cảm thấy hẫng hụt và sau đó tâm tình chị không bao giờ trở lại nhẹ
nhõm. Không phải chị lo Tống Cương thất nghiệp, chị lo Tống Cương sẽ
chịu đựng như thế nào. Ra khỏi cổng nhà máy, Lâm Hồng đi đến bên Tống
Cương, ngẩng mặt nhìn chồng đang nhăn nhó. Tống Cương, chuẩn bị bảo
vợ, mình đã thất nghiệp nhưng Lâm Hồng đã tranh nói trước:

- Em biết rồi.

Nhìn mái tóc chồng có một chiếc lá, Lâm Hồng nghĩ bụng, chắc anh

ấy đạp xe đến đây, đi qua dưới rặng cây, lá cây đã vương vào đầu. Lâm
Hồng giơ tay nhặt lá cây mỉm cười giục anh:

- Về nhà đi anh:

Tống Cương gật đầu quay người nhảy lên xe đạp. Lâm Hồng né người

ngồi vào gác ba ga. Tống Cương cưỡi xe Vĩnh Cửu cu của mình, đạp lọc
cọc trên phố lớn thị trấn Lưu. Hai tay Lâm Hồng ôm eo chồng, áp mặt vào
lưng anh. Tống Cương cảm thấy hai tay vợ ôm eo mình nồng nhiệt hơn
ngày thường. Mặt Lâm hồng áp vào lưng anh thân mật hơn ngày thường.
Anh mỉm cười.

Về đến nhà, Lâm Hồng vào bếp nấu cơm tối. Tống Cương lật ngửa xe

đạp, để trên sân trước cửa, lấy dụng cụ tháo hai bánh ra trước, sau đó tháo
hai chiếc bàn đạp và vành địa. Tống Cương tháo rời toàn bộ xe, xếp ngay
ngắn ra đất, ngồi xuống chiếc ghế nhỏ, lấy dẻ bắt đầu lau kỹ từng chi tiết
của xe đạp. Lúc này trời đã tối, đèn đường đã bật sáng. Lâm Hồng nấu
xong cơm tối, bước ra cửa gọi chồng vào ăn cơm. Tống Cương lắc đầu bảo
không đói. Anh nói với vợ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.