HUYNH ĐỆ - Trang 641

Tống Cương nằm trên giường nửa tháng trời, mới xuống đất đi được.

Lưng anh vẫn không thể ưỡn thẳng.

Tống Cương khom lưng đi theo vợ vào bệnh viện một lần, úp bốn cái

giác, dán năm liều cao, tiêu mất mười mấy đồng. Xót ruột quá, Tống
Cương nghĩ bụng, cứ thế này mãi, không khéo số tiền bốc vác khổ sở hơn
hai tháng trời không đủ chữa vết thương. Tống Cương không đi bệnh viện
nữa. Anh nghĩ đau sái lưng cũng như cảm cúm, chữa cũng khỏi, không
chữa cũng khỏi.

Sau hai tháng nghỉ ở nhà, Tống Cương đã có thể ưỡn thẳng lưng. Anh

lại đi tìm việc làm. Trong thời gian đó, Tống Cương suốt ngày lấy tay đỡ
lưng, tập tà tập tễnh bước trên phố lớn ngõ nhỏ thị trấn Lưu chúng tôi tìm
công ăn việc làm ở khắp nơi. Nhưng liệu có ai cần đến một kẻ đau lưng.
Với niềm tin tràn đầy, sáng sớm Tống Cương ra khỏi nhà. Lúc chiều tối anh
xuất hiện ở cửa với bộ mặt nhăn nhó. Nhìn vẻ mặt của chồng, Lâm Hồng
biết ngay không có kết quả gì. Chị cố gắng động viên, an ủi anh. Chị bảo
chỉ cần dè sẻn, lương của một mình em cũng nuôi sống hai vợ chồng. Đêm
nằm trong chăn, Lâm Hồng lấy tay xoa nhẹ sống lưng đau của chồng, bảo
anh chỉ cần em còn sống, khỏi cần lo cuộc sống sau này. Tống Cương xúc
động nói:

- Anh xin lỗi em.

Lâm Hồng lúc này cũng chỉ cười gượng. Xưởng dệt kim mấy năm liền

làm ăn thua lỗ, bắt đầu giảm biên chế. Con ma thuốc lá - Lưu xưởng trưởng
đang có ý định gạ gẫm Lâm Hồng, mấy lần gọi chị lên phòng làm việc
khép kín cửa khẽ nói với Lâm Hồng, trong danh sách hai lần giảm biên chế,
đều có tên chị, nhưng ông ta đã gạch đi, sau đó cứ nhìn hau háu vào bộ
ngực ngồn ngộn của chị với ánh mắt thèm thuồng. Lưu xưởng trưởng hơn
năm mươi tuổi, nghiện thuốc lá đã bốn mươi năm. Hàm răng đen nhẻm,
môi cũng thâm sì, hễ nhìn thấy Lâm Hồng, là nụ cười dâm đãng toe toét nở
trên môi, hai túi mắt sị xuống như hai khối u.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.