HUYNH ĐỆ - Trang 662

thả, không giữ gìn ngủ đi ngủ lại, cũng toàn là những người đàn bà buông
thả không giữ gìn. Hôm nay tôi mới hiểu ra một đạo lý, nói một câu thô tục,
chỉ có ngủ với một người đàn bà còn màng trinh mới thật sự coi là ăn ngủ
với đàn bà. Nói một câu nho nhã, chỉ có ăn ngủ với người đàn bà thật sự
yêu bạn, mới thật sự gọi là ăn ngủ với đàn bà. Nhưng không có người đàn
bà nào thật sự yêu Lý Trọc tôi. Cho nên Lý Trọc tôi có ăn ngủ với bao
nhiêu đàn bà đi chăng nữa, cũng coi như chưa ăn ngủ, vẫn không bằng
mình ăn ngủ với mình...

Bà con anh chị em thị trấn Lưu cười đến nỗi thở không ra hơi. Tiếng

thở và tiếng cười hô hố trong phiên toà, nổi lên hết đợt này đến đợt khác.
Lý Trọc đã trở nên bẳn gắt. Anh ta vung tay nói oang oang:

- Chẳng phải tôi đang phát biểu đó sao...

Sau khi bà con dân chúng thị trấn Lưu dần dần yên tĩnh, Lý Trọc chỉ

vào ngực mình chân thành nói:

- Những điều tôi nói là từ đáy lòng...

Lý Trọc lau hai mắt ướt rượt, tiếp tục bày tỏ chân tình của mình:

- Nói thật với bà con anh chị em, Lý Trọc tôi không biết nói chuyện

tình yêu. Tôi đã từng tỏ tình với mấy cô gái tử tế đều không thành công.
Tại sao? Bởi vì tôi đã là một kẻ du đãng...

Lý Trọc bắt đầu nói lý lẽ:

- Khi tỏ tình, các cô gái thường nhấm nhẳng. Lúc đó tôi điên tiết nổi

đoá, không nhịn nổi tôi đã chửi bậy, tôi quát cô gái: Mẹ kiếp, thái độ của cô
thế à? Mấy lần quát như thế, các cô gái tốt, con nhà tử tế đều chạy sạch.

Lý Trọc ngừng một lát, sau đó cười gượng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.