HUYNH ĐỆ - Trang 683

Khi hai người dưới quyền của Lý Trọc tìm được nhà văn Lưu, anh ta

đang đứng trên phố lớn gặm táo. Họ bước đến bảo Lý Trọc cần gặp anh.
Nhà văn Lưu xúc động tới mức nuốt miếng táo nhai nát vào khí quản. Anh
ta cúi gập lưng mặt đỏ bừng, ho sù sụ, đấm ngực giậm chân, đi theo. Anh ta
cứ đấm ngực giậm chân cho đến khi đến trước cổng Công ty của Lý Trọc,
cuối cùng cũng ho ra miếng táo làm tắc khí quản. Anh ta thở hồng hộc như
từ cõi chết trở về, lau đi lau lại nước mắt, nói với hai người dưới quyền của
Lý Trọc:

- Tôi biết thế nào Lý Tổng giám đốc cũng đến tìm tôi. Tôi luôn luôn

chờ Lý Tổng giám đốc đến tìm mình. Tôi biết Lý Tổng giám đốc vì người.
Tôi biết Lý Tổng giám đốc uống nước không quên kẻ đào giếng...

Nhà văn Lưu đi vào phòng làm việc một trăm mét vuông của Lý Trọc.

Lúc đó Lý Trọc đang bàn chuyện buôn bán với khách hàng trên điện thoại.
Nhà văn Lưu ngó ngó nghiêng nghiêng, ngạc nhiên chờ Lý Trọc bỏ điện
thoại xuống, nhà văn Lưu tươi cười nói:

- Từ lâu đã nghe nói phòng làm việc của ngài oách lắm, hôm nay nhìn

thấy, quả là danh bất hư truyền. Tôi đã đến phòng làm việc của chủ tịch
huyện. Phòng làm việc của chủ tịch huyện to lắm nhưng so với ngài chẳng
qua cũng chỉ là một gian vệ sinh.

Lý Trọc lạnh lùng nhìn nhà văn Lưu, nhìn tới mức nhà văn Lưu bỗng

dưng mất hết xúc động trong lòng. Lý Trọc ngước mắt hỏi anh ta:

- Nghe nói anh phao tin nhảm nhí ở bên ngoài phải không?

Nhà văn Lưu sắc mặt tái nhợt, lắc đầu lia lịa, rối rít nói:

- Đâu có, đâu có, đâu có...

- Mẹ kiếp - Lý Trọc đập bàn một cái, mắng thêm một tiếng - Mẹ kiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.