HUYNH ĐỆ - Trang 807

- Tôi không đi, chân tay ông ta bẩn thỉu.

Lâm Hồng đã không bao giờ đến phòng làm việc của Lưu xưởng

trưởng, hắn bắt đầu ngày nào cũng đến phân xưởng của cô kiểm tra xem
xét. Như một bóng ma, hắn lặng lẽ đến sau lưng Lâm Hồng, đột nhiên bóp
mông Lâm Hồng một cái. Bởi vì cỗ máy che lấp tầm nhìn của chị em công
nhân khác, có lúc hắn bất thình lình chộp ngực Lâm Hồng. Lần nào Lâm
Hồng cũng phẫn nộ gạt tay hắn. Một hôm Lưu xưởng trưởng ngang nhiên
ôm chị từ sau lưng, hôn túi bụi lên cổ chị trong lúc phân xưởng còn có
những chị em thợ dệt khác. Lần này không sao nhịn được nữa, Lâm Hồng
đẩy mạnh Lưu xưởng trưởng, chỉ tay vào tận mũi hắn, nói to:

- Đề nghị ông sạch chân sạch tay một chút.

Nghe tiếng nói của Lâm Hồng, chị em thợ dệt nhao nhao chạy đến.

Lưu xưởng trưởng từ xấu hổ biến thành giận giữ, quát chị em:

- Xem cái gì? Làm việc đi.

Về nhà Lâm Hồng đã khóc không biết bao nhiêu lần, không biết bày

tỏ nỗi tủi nhục oan ức với ai. Khi Tống Cương gọi điện về, mấy lần chị
định nói nỗi oan ức tủi hổ của mình với chồng. Nhưng bên cạnh có người
khác, chị đã cắn răng nuốt vào bụng. Sau khi bỏ ống nghe đi về nhà, chị lại
khóc một mình, thầm nghĩ nếu nói chuyện này với Tống Cương, anh ấy
liệu sẽ làm được gì.

Khi Lâm Hồng đứng trước cửa vào lúc xẩm tối, thường hay nhìn thấy

Lý Trọc ngồi trong xe con Santana, lướt qua trước mặt chị. Hai tháng sau
khi Tống Cương ra đi, một hôm chiếc xe con của Lý Trọc đỗ trước mặt
Lâm Hồng. Lý Trọc chui ra khỏi xe, cười hì hì đi đến trước mặt Lâm Hồng.
Lý Trọc đột nhiên đi đến trước mặt mình, Lâm Hồng bỗng dưng đỏ mặt.
Giữa lúc chị lúng túng không biết nên nói gì, cặp mắt Lý Trọc vòng qua cơ
thể chị, nhìn vào trong nhà, mồm xồn xồn hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.