IVAN CÓ MỘT KHÔNG HAI - Trang 34

Tôi cố nhớ lại những người chăm sóc khác - những người đã lau dọn

lãnh thổ, chuẩn bị đồ ăn, và, đôi khi, ở lại chơi với tôi. Đầu tiên là Juan,
người đã rót Pepsi vào cái miệng há to của tôi, và Katrina, người thường
hay cù tôi bằng cây chổi những khi tôi ngủ, và Ellen, người hát bài "Con
khỉ trên cửa sổ kia giá bao nhiêu?" với một nụ cười buồn trên miệng khi cô
cọ bát uống nước của tôi.

Rồi Gerald, người từng mua cho tôi một hộp đầy những trái dâu tây

ngọt lịm, mập ú.

Tôi rất thích Gerald.

Những người chăm sóc đã không còn lui tới lãnh thổ của tôi. Mack nói

ông không có tiền để trả cho người-chăm-bé-khỉ-đột. Hiện giờ, George lo
chuyện lau dọn lồng của tôi còn Mack là người cho tôi ăn.

Khi nhớ về những người đã chăm sóc mình, đa phần tôi nghĩ đến

Mack, ngày lại ngày, năm nối năm. Mack, người đã mua tôi, đã nuôi tôi lớn
và bảo rằng tôi không còn đáng yêu nữa.

Cứ như thể lưng bạc đã từng có lúc đáng yêu vậy.

Ánh trăng rọi xuống vòng đu quay bất động, xuống quầy bắp rang bơ

im lìm, xuống quầy bán thắt lưng da có mùi của những con bò đã chết từ
lâu.

Hơi thở nặng nhọc của Stella nghe tựa như tiếng gió thổi qua rặng cây,

và tôi chờ giấc ngủ tìm đến với mình...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.