JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 130

Chương mười bốn

Mối phiền phức

T

hoát khỏi tay ông thợ giày - hay nói đúng hơn là những người tí

hon của ông ta - tôi bắt đầu tìm đường quay trở lại tòa lâu đài. Đang
chuẩn bị nhảy lên một cái bánh xe, tôi bỗng loáng thoáng nhìn thấy
bóng dáng cây đậu thần bên kia đường, đang ló ra chút xíu khỏi tảng
đá che khuất cái hố.

Ngọn cây hơi rung rinh nhẹ, như thể có thứ gì đó đang bò quanh

trên mấy chiếc lá. Đó có thể là đủ loại sinh vật đang gặm nhấm lá và
hạt đậu, bởi vì đó là những thứ hiếm hoi có màu xanh còn sót trên
mảnh đất này. Một nụ cười bất giác nở toác trên gương mặt tôi khi
hình dung ra cảnh một con sên, hoặc bọ cánh cứng khổng lồ bò qua
cái hố và rơi xuống thế giới của chúng tôi. Mẹ và Annabella sẽ ngạc
nhiên lắm cho mà xem!

Nhưng sên cũng có thể trở thành một mối hại. Chuyện gì sẽ xảy ra

khi chúng gặm nhấm thân cây khiến nó héo úa và chết đi? Jaber đã
từng nói rằng nó không thể sống mãi. Tôi phải đảm bảo chắc chắn
rằng bố và tôi có đường về nhà. Tôi băng qua đường để xem xét kỹ
hơn.

Dây đậu vẫn còn màu xanh tươi, ngoại trừ vài lỗ thủng và đốm nâu.

Một con bọ rùa khổng lồ đang bò lên một chiếc lá để tìm rệp cây. Một
con ốc sên với cái vỏ đủ lớn để tôi có thể đội lên đầu làm mũ giáp
đang trườn dọc theo một vỏ đậu. Thân cây đậu lại tiếp tục rung rinh,
như thể có thứ gì đó đang rung lắc nó. Có thể đó là một con chuột, một
con chim - hoặc tiên tí hon. Nhớ lại những điều Tom đã nói, tôi bốc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.