JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 132

từng nhìn thấy bọn chúng? Có lẽ chúng giống như loài dơi, chỉ ra
ngoài vào ban đêm thôi nhỉ.”

Cả cuộc thám hiểm vậy là bị hủy hoại, nên tôi quyết định trả thù

con bé. Đêm đó, tôi thả nguyên một ổ nhện mới nở vào giường nó. Tôi
bảo con bé rằng có thể lũ nhện đã làm tổ trên tóc nó từ lúc chúng tôi
truy lùng lũ khổng lồ, và giờ thì trứng bắt đầu nở. Có thể tôi đã xử sự
thật xấu xa, nhưng kể từ đó Annabella không bao giờ làm gián đoạn
bất cứ một cuộc thám hiểm nào của tôi nữa.

Cho đến bây giờ.
“Mày đang làm gì ở đây thế?” Tôi đanh giọng hỏi, như thể dùng lời

mà khiến nó nhận ra nó đang làm chuyện ngu ngốc như thế nào.

Annabella nao núng. “Em lên đây để giúp anh kiếm bố.” Con bé

mỉm cười ngại ngùng.

“Mẹ có biết mày ở đây không?”
Nụ cười của con bé vụt tắt. “Chà, em đoán là mẹ có biết chứ. Mẹ

bảo em thử lên kiểm tra xem liệu có thể hái thêm ít đậu nữa không,
nhưng chúng ta đã hái sạch những hạt đậu mọc sát gốc nhất rồi, và em
chợt muốn xem mình có thể trèo cao bao nhiêu, vì vậy nên em cứ thế
trèo mãi trèo mãi, thế là lên được đây!”

Tôi khoát tay. “Mày phải về nhà đi, Annabella à. Mẹ sẽ lo lắng phát

ốm lên mất.”

Giờ đến phiên Annabella khoát tay. “Mẹ đã lo phát ốm lên rồi - vì

anh đấy.”

“Thật ư?”
Annabella vặn xoắn chiếc tạp dề của nó giữa hai bàn tay, hệt như

cái cách mẹ vẫn làm mỗi khi đau khổ. “Ôi, Jack! Thằng con càn quấy
của tôi! Tôi sẽ không bao giờ gặp lại nó nữa! Ôi ôi!” Nó đặt một bàn
tay lên trái tim.

Annabella bắt chước mẹ giống đến nỗi tôi bất giác phá lên cười,

nhưng nhanh chóng kìm lại được. “Thế mày nghĩ mẹ sẽ làm gì nếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.