JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 102

kho vũ khí. Tôi chạy hối hả qua từng cẳng chân của các bộ áo giáp,
cho tới khi tới một góc kín.

Tôi ngửa cổ nhìn ra thấy một thằng bé khổng lồ, có lẽ chỉ lớn hơn

tôi một chút, đang ngồi tréo chân trên sàn nhà, kiếm gác một bên. Nó
đang đùa giỡn với thứ gì đó nom giống như một hiệp sĩ cưỡi ngựa đồ
chơi, ngoại trừ việc bọn họ hoàn toàn không phải là đồ chơi. Con

ngựa, trên thực tế là một con la, vừa rống lên vừa kêu be be, và bộ

giáp trụ rỉ sét của vị hiệp sĩ không ngừng cót két cọt kẹt mỗi khi ông ta
vung gươm trong không khí về phía thằng bé khổng lồ.

“Bớ tên xấu xa khoác lác kia! Ta, Hiệp sĩ Bluberys, sẽ chặt phăng

đầu mi và băm mi thành cám!”

Lão đầu đất đó dám ăn cắp lời thoại của tôi!
Ngài Bluberys lao về phía thằng bé khổng lồ, nhưng ngay khi ông ta

vừa thúc chân, con la nhảy lồng lên dữ dội. Ngài Bluberys ngã xuống
đất trong những tiếng xủng xoảng lủng củng ầm ĩ của giáp trụ.

“Ông có đau không?” Thằng bé khổng lồ toan nâng vị hiệp sĩ lên,

nhưng nó lóng ngóng chọc ngón tay cái vào mũi thương của ngài
Bluberys. “Úi da!”

“Đau ư?!” Ngài Bluberys quát. “Một hiệp sĩ cao quý không bao giờ

bị thương. Nhắc lại đi, hỡi tên cận vệ trẻ tuổi!”

“Một hiệp sĩ cao quý không bao giờ bị thương,” thằng bé khổng lồ

lặp lại, cằm nó run run.

“Lớn tiếng lên, thanh niên! Với một niềm tin sắt đá xem nào!”
“Một hiệp sĩ cao quý không bao giờ bị thương!” Một giọt máu rỉ ra

từ ngón tay cái của thằng bé, và lập tức nó rân rấn nước mắt. Nó hỉ
mũi.

“Một người lính không bao giờ khóc nhè! Phải biết chiến thắng

chính mình.” Ngài Bluberys cố gắng đập thằng bé khổng lồ một cái,
nhưng tôi cược là nó chẳng gây hiệu ứng gì hơn cảm giác muỗi đốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.