JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 103

“Tôi x-xin lỗi,” thằng bé khổng lồ nước nở. “Chỉ là... nó gợi nhắc

cho tôi về lũ tiên tí hon, ông biết đấy, hồi chúng tấn công tôi. Nếu
chuyện đó lại xảy ra thì sao? Lỡ như chúng nó ăn sống tôi?”

“Vô lý! Đừng có lố bịch thế!” Ngài Bluberys nói. “Nhìn xem mi to

lớn kềnh càng thế nào. Một thanh niên sức dài vai rộng như mi chẳng
có gì phải sợ hết. Hà cớ gì mà thứ bé tẹo như vậy lại có thể làm bị
thương một kẻ vũ phu như mi?”

“Tiên tí hon có thể đấy. Chúng tấn công tôi và cắn tôi khắp mọi chỗ

bằng những chiếc răng nanh có nọc độc, gây đau đớn như hàng ngàn
mũi kim đâm vào da thịt.” Tràng sụt sịt của thằng bé chuyển thành
thổn thức. Nó nhét ngón tay chảy máu vào miệng.

“Có đúng thế không?” Tôi thì thầm với Tom, cũng vừa thò đầu ra từ

mé kia cái chân của bộ giáp.

“Phải, tiên tí hon là lũ tệ hại nhất. Chúng không lớn hơn chúng ta,

nhưng chúng kinh khủng lắm. Nếu chúng nó cắn cậu, cậu sẽ phát nổ
đấy.”

“Nổ á? Thế nào cơ?”
“Cậu không muốn biết đâu.”
Tôi hình dung ra viễn cảnh mình nổ tung. “Tớ mong mình không

bao giờ đụng độ với một con tiên tí hon.”

“Nếu gặp, cậu chỉ việc ném đất vào nó,” Tom nói. “Tiên tí hon ghét

đất.”

“Được rồi,” tôi đáp. “Tiên tí hon. Nổ tung. Đất.”
“Chớ có run sợ, hỡi chàng trai!” Ngài Bluberys nói. “Chúng ta có

thể tái đấu vào ngày mai, và dưới sự rèn giũa của ta, mi sẽ trở thành
một chiến binh hùng mạnh và quả cảm. Nhân tiện, mi còn chút thức ăn
nào chăng? Bánh nướng? Hay một chiếc đùi gà tây chẳng hạn?”

“Có chứ. Xin cảm ơn, ngài Bluberys. Tôi biết làm gì đây nếu không

có ông. Ông là người tí hon duy nhất tôi chưa từng thấy sợ hãi.”

“Nhảm nhí, cái anh chàng Bruno này!”, hiệp sĩ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.