JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 152

Gã tiên tí hon tóc xanh lóe xóe một tràng và nhích thêm chút nữa về

phía Annabella. Tôi giơ cao lưỡi rìu, sẵn sàng bổ xuống.

“Đừng, anh Jack! Dừng lại!”
Gã tiên tí hon rít lên với tôi, nhe ra hai hàm răng sắc nhọn óng ánh

nọc độc.

“Bells, chúng ta cần rời khỏi đây, ngay bây giờ.”
Nhưng cơn tức giận của lũ tiên tí hon một lần nữa lại bị áp đảo bởi

sự hứng thú của chúng đối với Annabella. Có điều gì đó ở con bé
dường như rất thu hút chúng.

Gã tiên tí hon xanh lá tiếp cận nó.
“Eeks Saakt ist ooch kist,” gã tiên xanh lách chách.
Annabella cúi đầu. “Rất vinh dự được biết anh. Tôi là Annabella,

còn đây là anh trai tôi, Jack.”

“Gượm đã, mày hiểu lời bọn chúng?”
Annabella nhìn tôi kinh ngạc. “Anh thì không ư?”
“Đương nhiên không! Chúng toàn phát ra những lời vô nghĩa.”
“Không vô nghĩa chút nào. Anh ấy nói tên anh ấy là Saakt. Anh ấy

là Hoàng tử tiên tí hon, hoặc gì đó đại khái thế.”

Gã tiên tí hon làm một cử chỉ về phía tôi và lách chách thêm một

tràng vô nghĩa. “Hech tistken urch wak gotter ost vutten skkkeeet!”

“Anh ta cũng nói rằng anh đã xâm phạm vào lãnh thổ của tiên tí

hon, nên giờ anh mang nợ họ.”

“Một món nợ ư?”
“Uchsa Rast gold stiks twodx uuuurtttsss!”
“Họ có nguyện vọng được trao trả bằng vàng. Nếu anh không trả, sẽ

bị trừng phạt - Em nghĩ anh ta vừa nói Cú Cắn... Ngứa Vĩnh Viễn?

Hay Cú Xoắn? Hay có khi anh ta bảo chân anh sẽ rời ra? Em không

hiểu lắm.”

Tôi xoa xoa cẳng chân mình. “Thế mày thì sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.