JACK - CÂY ĐẬU THẦN - Trang 263

Chương hai mươi bảy

Mọc lên và mọc xuống

B

ên Trên và Bên Dưới, cả hai thế giới thảy đều yên lặng như tờ.

Tất cả mọi người, cả khổng lồ lẫn tí hon, đều trừng trừng ngắm nhìn
những dây đậu thần đã từng là Vua Barf. Tôi rũ sạch đất bụi khỏi mái
tóc và trèo xuyên qua đám dây leo và cành lá. Khi tôi nhô ra từ cái
cây, tất cả mọi người lại trân trối nhìn tôi.

“Jack!” Bố kêu lên. Ông bứt khỏi đám đông và chạy về phía tôi. Bố

nhấc tôi lên trong vòng tay và ôm tôi thật chặt, chặt hơn cả Vua Barf,
nhưng tôi cảm thấy an toàn đến mức tôi chẳng buồn quan tâm là mình
đang không thở nổi.

“Con đã làm được,” bố nói. “Con đã chinh phục gã khổng lồ.” Tầm

nhìn của tôi nhòa đi khi lệ dâng lên trong mắt và lăn dài xuống đôi má.

Tiếng kim loại loảng xoảng chợt vang lên. Bố và tôi buông nhau ra,

tôi vội chùi mắt. Những người lính khổng lồ đều đã buông rơi hết
kiếm, rìu và khiên. Một trong số họ tiến lên phía trước và quỳ xuống
trước mặt tôi. “Cậu tên là gì, cậu bé?” Ông ta dịu dàng hỏi.

“Jack ạ,” tôi đáp bằng giọng nói run rẩy.
Người đàn ông đón lấy tôi trong lòng bàn tay và nâng tôi lên cao để

mọi người cùng nhìn thấy. “Hoan hô, Jack! Người đã chiến thắng Vua
Bartholomew Archibald Reginald Fife!”

“Hoan hô, Jack!” Những người khác đồng thanh reo hò, ngoại trừ

Frederick. Hắn xô dạt những người lính khác, tay vẫn nắm chặt ngài
Bluberys.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.