JACK LONDON TRUYỆN NGẮN CHỌN LỌC - Trang 194

đớn, trái tim bộ phổi cười khinh thường ý nghĩ giới hạn của sự nỗ lực. Phải
rồi, tuổi trẻ là nữ thần Nêmêdit (1). Tuổi trẻ tàn phá những người thuộc lớp
cũ, và cũng chẳng hề lo ngại gì, nó cứ tiếp tục tàn phá, rồi lại tự tàn phá
chính mình. Nó làm những mạch máu trẻ trung giãn thêm ra, nó làm giập
nát những khớp xương ngón tay, và rồi đến lượt, nó lại bị tuổi trẻ lớp kế
tiếp tàn phá. Bời vì, tuổi trể vĩnh viễn là sức trẻ. Chỉ có tuổi già mới chính
là già nua.

Đến phố Caxơnrây, Tôm Kinh rẽ trái, đi qua ba dãy nhà nữa, anh tới câu

lạc bộ Gâyơti. Một đám đông những tay trẻ hâm mộ thể thao đang xúm ở
ngoài cửa, kính trọng đứng dẹp thành một lối cho anh đi; anh nghe thấy
một gã bảo với bạn:

- Anh ấy đấy! Tôm Kinh đấy!

Ở trong câu lạc bộ, trên đường đi đến phòng thay quần áo, Tôm Kinh

gặp người thư kí – một tay thanh niên có bộ mặt láu lỉnh, cặp mắt sắc sảo.
Anh ta bắt tay Tôm Kinh và hỏi:

- Ông thấy trong người thế nào, ông Tôm?

- Sung sức lắm, – Tôm Kinh trả lời, mặc dù biết rằng mình đã nói dối,

rằng nếu có một bảng, anh nhất định đã mua một miếng bít-tết ngon.

Anh từ buồng thay quần áo bước ra. Những tay săn sóc của anh theo

sau. Anh bước dọc theo lối đi giữa hai hàng ghế, đi tới các võ đài hình
vuông đứng ở giữa phòng. Khán giả đang ngồi đợi thi nhau vỗ tay hoan
nghênh, chào mừng anh. Anh nghiêng bên trái, nghiêng bên phải chào đáp
lại, tuy vậy anh cũng chỉ quen mặt một số ít. Hầu hết khán giả là những tay
trẻ, chưa ra đời lúc anh giành được trên cái võ đài hình vuông vòng hoa
nguyệt quế đầu tiên. Anh nhẹ nhàng nhảy lên võ đài cao và luồn qua dây
thừng, vào góc của mình. ngồi xuống chiếc ghế gấp. Giéc Bon, trọng tài
trận đấu, bước đến gần bắt tay anh. Bon là một võ sĩ đã mất sức mà đã hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.