Porpotuk liếc nhìn Akoon như e ngại. Mọi con mắt đều đổ dồn vào
Akoon, nhưng chàng không nhúc nhích.
El-Soo nói: “hãy mang bàn cân tới.”
Porpotuk nói: “tôi sẽ thanh toán tại nhà riêng”
El-Soo nhắc lại: “hãy mang bàn cân tới! Việc thanh toán phải được thực
hiện ngay tại đây để mọi người có thể chứng kiến.”
Rồi cái cân vàng được mang từ thương xã tới trong khi Porpotuk đi rồi
trở lại, dẫn theo một người vác trên vai những cái bị da thú đựng đầy vàng
cát. Đi đằng sau Porpotuk còn một người đàn ông khác, mang một cây súng
chỉ chuyên theo dõi Akoon.
Porpotuk: “đây là những văn tự nợ và giấy cầm cố gia sản trị giá mười
lăm ngàn chín trăm sáu mươi bảy mỹ kim bảy mươi lăm xu.”
El-Soo cầm lấy những giấy ấy và bảo Tommy, “hãy tính tròn mười sáu
ngàn.”
Tommy nói: “vậy còn mười ngàn mỹ kim phải trả bằng vàng.”
Porpotuk gật đầu và mở các túi da ra. El-Soo đứng ở mé bờ sông xé vụn
các giấy nợ và ném tung trên giòng sông Yukon. Công việc cân vàng đã
tiến hành nhưng bỗng ngưng lại.
Porpotuk nói với Tommy khi anh này điều chỉnh cân “dĩ nhiên giá vàng
là mười bảy mỹ kim.”
El-Soo nói một cách cương quyết. “giá mười sáu mỹ kim”
Porpotuk trả lời. “thông lệ ở khắp mọi nơi đều tính vàng giá mười bảy
mỹ kim một lượng. Đây là một cuộc mậu dịch”