JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 142

nạn nhân.

Chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ khán đài đã tràn ngập tiếng kêu la của
những kẻ hấp hối và bị thương, pha trộn với tiếng va chạm của vũ khí và
tiếng thét thắng thế của những người chiến thắng.

Kề vai sát cánh bên nhau, tôi và cậu bé da đỏ cùng khoảng chục người khác
mở đường đến chân ngai vàng. Số lính canh còn lại, dưới áp lực của phẩm
giá và lòng tự tôn quý tộc cao độ của dòng dõi Con Cả, dồn sát lại giữa
chúng tôi và Issus. Bà ta ngồi khom người về trước trên chiếc trường kỷ
chạm trổ công phu, khi hô lên những mệnh lệnh lanh lảnh chói tai, khi ném
những lời nguyền rủa lên những người đang cố hạ bệ ngôi vị thần linh của
mình.

Những người nô lệ sợ hãi quanh bà run rẩy mở to mắt mong chờ, không
biết là cầu nguyện cho chiến thắng hay thất bại của chúng tôi. Trong số họ,
chắc chắn có nhiều thiếu nữ là con gái của những chiến binh sao Hỏa cao
quý nhất, họ cướp gươm từ trong tay của những tên ngã xuống và lao vào
bọn lính canh của Issus, nhưng chẳng bao lâu họ đã bị hạ gục - những
người tử đạo vinh quang cho một chính nghĩa tuyệt vọng.

Những người theo tôi chiến đấu rất khá, nhưng chưa bao giờ kể từ khi Tars
Tarkas và tôi chiến đấu kề vai sát cánh bên nhau trong buổi chiều dài, nóng
nực chống lại những đoàn quân Waarhoon ở đáy biển chết trước xứ Thark,
tôi từng nhìn thấy hai người chiến đấu cho một mục đích cao đẹp đến thế
và với sự dũng mãnh không thể kháng cự như cậu bé da đỏ và tôi chiến đấu
trong ngày hôm đó, trước ngai vàng của Issus, Nữ thần của Cái chết và Sự
sống Vĩnh cửu.

Từng người một, những tên địch giữa chúng tôi và chiếc trường kỷ gỗ quý
chạm khắc cầu kỳ ngã xuống trước lưỡi gươm của chúng tôi. Những tên
khác tràn tới để lấp chỗ hở, nhưng từng phân một, từng bước một, chúng
tôi ngày càng tiến tới gần mục tiêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.