JOHN CARTER VÀ LINH THẦN HỎA TINH - Trang 94

CHƯƠNG VIII: ĐỘ SÂU CỦA BIỂN

OMEAN

Lúc này tôi nhận ra vì sao tên cướp da đen đã làm tôi mê mải với câu
chuyện lạ lùng của hắn. Trong suốt nhiều dặm hắn đã cảm nhận được sự
tiếp cận của con tàu cứu viện, nhưng qua ánh mắt khi hắn đang thuật
chuyện cho thấy, con tàu chiến hẳn đã đến gần chúng tôi từ trước đó, và phi
hành đoàn lúc này chắc chắn phải đang chuẩn bị tràn xuống boong tàu của
chúng tôi, đặt niềm hy vọng trốn thoát vừa nảy mầm của tôi vào một bế tắc
hoàn toàn và đột ngột.

Tôi là một kẻ quá quen với không chiến nên không thể thất bại nếu thao tác
đúng. Cùng lúc, tôi đảo ngược động cơ và hạ thấp con tàu nhỏ xuống chừng
một trăm bộ.

Tôi có thể nhìn thấy ở phía trên đầu mình những hình dáng đu đưa của
nhóm phi hành đoàn khi con tàu chiến lao xuống chúng tôi. Rồi tôi cất
thẳng con tàu lên, đẩy đòn bẩy tốc độ sang mức cao nhất.

Như một tia chớp, con tàu tuyệt diệu của tôi lao thẳng mũi thép của nó vào
những cánh quạt đang quay vù vù của con tàu to lớn. Nếu chạm vào chúng,
con tàu lớn sẽ không thể vận hành trong nhiều giờ và tôi lại có khả năng
trốn thoát.

Cùng lúc đó, mặt trời ló ra ở chân trời, soi sáng hàng trăm gương mặt đen
hung ác đang nhìn xuống chúng tôi.

Khi nhìn thấy chúng tôi, một tiếng thét giận dữ phát ra cùng lúc từ hàng
trăm cổ họng. Chúng đang hét lên những mệnh lệnh, nhưng đã quá muộn
để có thể cứu những cánh quạt của con tàu chiến, và mũi tàu của tôi nện
vào chúng một cú ra trò.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.