JOHN YÊU DẤU - Trang 300

giờ. Cô dừng lại trên bậc cầu thang, và tôi ngắm nhìn cô quay lại, hình
như hướng về phía tôi.

Tôi vô cớ sững người lại - tôi biết cô không thể nhìn thấy tôi được.

Từ chỗ ngồi trên cao, tôi quan sát Savannah nhẹ nhàng đóng cửa. Cô
khoan thai đi xuống cầu thang và lang thang ra đến giữa sân.

Rồi cô dừng lại và đứng khoanh tay, ngoái nhìn để chắc chắn không

có ai đi theo mình. Cuối cùng, dường như cô cũng cảm thấy thoải mái.
Tôi thấy như đang chứng kiến một phép màu khi cô từ từ ngẩng mặt
lên trời. Tôi nhìn cô say sưa ngắm trăng, chìm đắm trong dòng ký ức
cuồn cuộn mà cô khuấy động và không muốn gì hơn là nói cho cô biết
tôi đang ở đây. Nhưng thay vì đó, tôi cứ ngồi tại chỗ và cũng say sưa
ngắm trăng. Và trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, tôi có cảm giác như
chúng tôi lại được ở bên nhau.

THE END

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.