JULIA YÊU DẤU - Trang 218

trong mái tóc óng ánh ấn vào những thớ thịt căng cứng sau gáy anh, luớt
trên bờ vai rộng ẩn dưới làn vải áo mềm mại. Đã quá lâu, quá lâu rồi...

Anh ngả người cô xuống thấp hơn nữa qua cánh tay mình, hôn cô, rồi

trượt môi dọc xuống cổ cô. Má và cằm nham nhám của anh cọ vào da cô
khi anh vùi mặt vào cổ cô. Rồi miệng anh đi xuống thấp hơn nữa, trượt trên
mặt vải lụa trơn để tìm đến đỉnh ngực cô. Cố cảm thấy hơi ấm áp của miệng
anh qua lớp vải áo, và rên lên. Anh hôn cô một lúc lâu, trong khi sức nóng
của nó thiêu rụi cô đến tận xương và mọi cảm xúc của cô đều tập trung vào
điểm đó. Rồi đột ngột đầu anh giật ra.

Trước khi cô có thể làm được điều gì khác ngoài một tiếng rên rỉ phản

đối, cô bị nhấc bổng lên, mắt cô thoáng mở ra và hiện thực ùa vào. Anh
đang bế cô ra khỏi phòng khách với vẻ mặt đói khát như cảm giác của cô.
Khi anh mang cô qua khung cửa và vào hành lang thì cô kịp tỉnh trí và đưa
mắt nhìn quanh. Tạ ơn trời là hành lang vắng tanh.

“Sebastian... ” Đó là lời phản đối yếu ớt khi cô phần nào tỉnh táo.

“Tôi sẽ là đồ ngu xuẩn khi tính làm tình với em trên sàn nhà lần nữa

trong khi có một cái giường hoàn hảo đang đợi sẵn trên lầu, anh nói cộc
cằn. Trước khi cô có thể huy động ý chí để nói được câu gì khác thì anh đã
bước lên cầu thang với cô trên tay và đi nhanh đến nỗi cô chóng hết mặt,
phải bám vào anh.

“Sebastian... ” Cô cố gắng lần nữa để nhớ lại lý do cô không thể để

chuyện này xảy ra khi anh tới hành lang trên lầu. Nhưng cô chằng nghĩ
được gì với hai cánh tay đang bao quanh cô, mang cô đi như thể cô không
trlượng còn cơ thề cô thì run rẩy ở những nơi anh chạm vào và mùi vị của
anh vẫn còn nóng rực trên môi cô.

"Đừng nói gì. Hôn tôi đi,” anh thì thào bàn tay đã tìm dược nắm đấm cửa

phòng ngủ trong khi miệng anh vẫn cúi xuống.

Đôi mắt cô nhìn chăm chăm bất lực vào cái miệng tuyệt vời ấy và tuân

theo. Cô chỉ lờ mờ nhận ra mình đang được mang vào phòng. Tiếng lách
cách của cánh cửa phía sau đóng lại, sự êm ái của cái giường khi anh đặt cô
xuống. Cô chỉ biết mình bị mất đi hơi ấm của anh khi anh nhỏm dậy khỏi cô
để thôit tắt đi cây nến cạnh giường.

“Julia”, anh thì thầm khi căn phòng chìm trong bóng tối mờ ảo và đả ở

cạnh cô trên giường, hôn cô dữ dội đến mức cướp hết hơi thở cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.