KASHA - Trang 275

Đi qua cửa soát vé, Honma ngước nhìn trời, đôi mắt căng ra giữa màn

sương lạnh giá. Trên đầu Kyoko, dường như lúc nào trời cũng mưa.

Bất động sản Kurata nhỏ hơn anh tưởng tượng. Đó là một tòa nhà hẹp,

bốn tầng, ốp đá màu xám với vài công ty ở tầng trệt cùng văn phòng ở các
tầng trên. Những vân đá bên cánh cửa tự động ánh lên lấp lánh. Honma
đang đứng một bên, kín đáo theo dõi tòa nhà thì sau lưng anh hiện ra một
vật giống như chú mực ống màu vàng sặc sỡ. Hóa ra là một đứa bé mặc áo
mưa dài có mũ trùm đầu. Đôi ủng đi mưa quá khổ nhảy chân sáo rồi giậm
mạnh trước cánh cửa tự động. Cửa gương trượt mở ra.

“Con nghĩ mình đang làm gì đấy hở ngố?” Bà mẹ không hiểu từ đâu xuất

hiện, đét nhẹ sau người nó, rồi dùng tay lôi đứa bé. Đôi ủng giậm chân lạch
bạch phản đối, cánh cửa đang đóng lại mở ra.

Honma không thể ngăn được nụ cười. Cho dù không nhìn thấy mặt

nhưng anh biết đó là một cậu bé. Được thả lại một mình, đứa bé lại nghịch
tấm biển CẮT CHÌA KHÓA của cửa tiệm bên cạnh. Bà mẹ lại phải tiến tới
túm đằng sau áo mưa kéo nó đi. Makoto không bao giờ tỏ ra khó bảo như
vậy, dù có đôi lần thằng bé hơi dấm dẳng với Chizuko.

Honma quay người lại ngay khi cánh cửa sắp đóng. Mát anh bắt gặp ánh

mắt của một anh chàng đứng ngay sau mặt quầy của một văn phòng sáng
trưng, cách đó năm hay sáu mét. Cánh cửa tự động hẳn đã khiến cậu ta chú
ý. Có vẻ chàng trai đã đợi đến lúc Honma quay đi, dù làm như thế đồng
nghĩa với việc phớt lờ các nhân viên và khách hàng khác.

Chắc chắn đó là Yasuji Kurata.

Rõ ràng mẹ cậu ta đã cảnh báo con trai mình.

Khi Honma tiến lên một bước, một người đồng nghiệp vỗ lên vai chàng

trai. Có điện thoại. Cậu ta nghe máy, nhưng có vẻ vẫn bị phân tâm.

Tiếng nhạc len ra khỏi phòng. Vài vị khách hàng ngồi ở dãy quầy, mỗi

người nói chuyện với một nhân viên. Một phụ nữ xếp vài tờ bướm quảng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.