KẺ DỌN RÁC - Trang 104

tờ, giúp một số kẻ có tiền phạm tội trở thành người không có năng lực trách
nhiệm hình sự, cuối cùng thoát khỏi trách nhiệm truy cứu hình sự. Một
cảnh sát không thể chấp nhận được việc đó nên chuyên lợi dụng thời gian
về đêm đi quật chết những kẻ xấu xa đó, xem mà đã vô cùng! Các cậu làm
giám định cũng chớ cả gan làm giả, kẻo lại bị người ta quật chết đấy!"

Đại Bảo "Hừ!" một tiếng, rồi nói: "Lâm Đào nói đúng đấy! Tôi thấy

kẻ đáng bị giết nhất chính là những kẻ làm giám định giả, chúng còn xấu xa
hơn cả bọn tội phạm. Có điều bộ phận pháp y trong cơ quan công an chúng
ta không phụ trách giám định tâm thần, thể loại giám định quan trọng này
cần tổ giám định do các chuyên gia đủ tư cách trong các bệnh viện tập hợp
lại để đảm bảo yếu tố chân thực, khách quan trong quá trình giám định."

Trần Thi Vũ hỏi: "Trong các vụ án mà các anh từng tham gia, các vụ

án mà hung thủ là bệnh nhân mắc bệnh thần kinh có nhiều không?"

Đại Bảo ngẫm một lát rồi đáp: "Ừm... Cũng không ít đâu, hơn nữa

những vụ án đó rất khó phá giải, khó tìm chứng cứ, càng không trông mong
gì có khẩu cung. Anh Tần Minh còn nhớ không? Trước đây chúng ta từng
thụ lý vụ án một người bị thiểu năng trí tuệ sát hại một cặp vợ chồng, chính
nhờ những vết thương thừa trên cơ thể nạn nhân và thông qua phân tích
hành vi, chúng ta đã phán đoán hung thủ là kẻ không hoàn thiện về mặt tâm
thần."

"Đợi chút!" Tôi vừa viết báo cáo vừa xen lời, "Tôi phải đính chính

một chút cách hiểu sai của cô Thi Vũ."

"Cô luôn miệng nói bệnh thần kinh, thực ra ý cô muốn biểu đạt là

bệnh tâm thần." Tôi vừa viết vừa nói. Đối với tôi, viết báo cáo là công việc
không cần sử dụng đầu óc nhất, chỉ cần làm theo một mô típ cố định, một
chức danh cố định, một nội dung cố định, không cần phải suy nghĩ, cầm bút
là viết thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.