KẺ DỌN RÁC - Trang 105

"Trong y học, bệnh thần kinh và bệnh tâm thần là hai khái niệm khác

nhau. Bệnh tâm thần chỉ những chứng bệnh gây trở ngại nghiêm trọng về
tâm lý, trong đó nhận thức, tình cảm, ý chỉ, hành vi, động tác của bệnh
nhân xuất hiện triệu chứng bất thường một cách lâu dài và rõ rệt, họ không
thể học tập, lao động và sinh sống một cách bình thường, người bình
thường khó mà lý giải được các hành vi và động tác của họ. Dưới sự chi
phối của tâm lý mang bệnh, những người bị tâm thần có thể thực hiện
những hành vi nguy hiểm như tấn công, đả thương người khác. Còn bệnh
thần kinh chỉ loại bệnh cấp tính do hệ thống thần kinh gây ra. Tuy đôi lúc
hai loại bệnh này có thể cùng tồn tại song song, nhưng thực chất chúng là
hai khái niệm khác nhau."

"Ồ!" Trần Thi Vũ như hiểu ra, "Bệnh nhân tâm thần do bệnh viện tâm

thần quản lý, có thể làm giám định tâm thần. Còn bệnh thần kinh thì sao?
Bệnh thần kinh do ai quản lý và có thể thực hiện giám định hay không?"

"Nếu bệnh thần kinh do ngoại thương gây ra thì sẽ do chúng ta tiến

hành giám định mức độ thương tích trên cơ thể người theo pháp y học." Tôi
nói, "Còn vấn đề chữa trị thì do các bác sĩ khoa thần kinh của các bệnh viện
chịu trách nhiệm."

"Giải tán! Giải tán! Mấy người đang nói linh tinh gì thế?" Đại Bảo đột

nhiên trở mặt, "Không lôi thôi với mấy người nữa!"

Chúng tôi ngơ ngác không hiểu gì.

"Sao thế?" Tôi chợt nghĩ ra, chị Bảo hình như là bác sĩ khoa thần kinh,

nên nói, "Cậu nghe nhầm không đấy? Chúng tôi đâu có nói bác sĩ khoa
thần kinh không tốt hả? Chúng tôi đang phổ cập kiến thức cho Thi Vũ rằng
bệnh nhân thần kinh do bác sĩ thần kinh quản lý. Có sai đâu nào?"

Đại Bảo trợn mặt nhìn chúng tôi trong giây lát, rồi ngay sau đó liền

cúi đầu xuống, vân vê gấu áo nói: "Hừ! Ừ đấy! Vợ tôi quản lý tôi thì cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.