KẺ DỌN RÁC - Trang 125

chết cùng mùi vị khó ngửi xộc lên mũi kích thích khứu giác của các bác sĩ
pháp y ghê gớm. Đặc biệt khi ăn cơm, bỗng nhớ lại mùi vị của thức ăn
trong dạ dày người chết thì thực sự chẳng còn nuốt nổi nữa.

Vì vùng sinh dục của nạn nhân đã phân hủy hoàn toàn nên chúng tôi

dễ dàng cưa phần liên hợp xương mu ra, đặt vào nồi nấu cho đến khi toàn
bộ phần mô mềm bám trên xương trút hết xuống để lộ mặt đặc trưng của
mảnh xương.

Khi quan sát đặc trưng của liên hợp xương mu, chúng tôi xác định

người chết tầm năm mươi tuổi. Cùng lúc ấy, tôi thấy Đại Bảo một tay cầm
màng lọc, một tay cầm thìa, ngẩn người nhìn bồn nước trước mặt.

"Sao thế? Đã tìm ra anh ta ăn gì chưa?" Tôi hỏi.

Đại Bảo quay đầu lại, vẻ mặt hoang mang: "Chưa! Tôi chẳng... chẳng

lọc được gì cả."

Thì ra thức ăn trong dạ dày nạn nhân bị nước xối sạch, Đại Bảo lọc

suốt gần hai tiếng mà không lọc được bất kỳ vật gì có thể mang ra làm
chứng cứ suy đoán.

"Có gì kỳ lạ đâu!" Tôi nhìn vẻ mặt ngẩn ngơ của Đại Bảo cười nói,

"Điều đó chứng tỏ nạn nhân chỉ ăn tinh bột, ví dụ như màn thầu, mì tôm,
chứ không ăn rau quả hay thịt cá."

"Có vẻ cuộc sống của anh ta vất vả quá nhỉ!" Đại Bảo nói.

Tôi gật đầu: "Điều đó nói cho chúng ta biết mức sống của nạn nhân ở

mức thấp."

Nói xong, tôi chợt nhớ ra điều gì liền hỏi: "Quần áo của nạn nhân đã

chắp vá xong chưa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.