KẺ DỌN RÁC - Trang 153

Quan hệ giữa anh Ngô và chúng tôi rất tốt, nên dẫu đùa hơi quá trớn

anh cũng không giận.

"Tinh Vệ ư?" Anh Ngô cười khề khà, "Cậu muốn nói đến loài chim

lấp bể chứ gì? Thế thì cậu mới hiểu một nửa thôi! Tinh Vệ không phải là
quạ, mà đó là cô con gái út của thần Mặt Trời, sau nàng hóa thành một loài
chim nhỏ mỏ trắng, chân đỏ, đầu hoa mơ, thường sinh sống ở núi Phát Cưu.
Sở dĩ gọi nó là chim Tinh Vệ là bởi vì tiếng kêu của nó giống như tiếng kêu
da diết của nàng Tinh Vệ."

Đối với các nghiên cứu cổ xưa như thiên văn địa lý, chắc chắn tôi

không đấu lại anh, thế là tôi trợn mắt cãi cùn: "Vâng, đúng quá còn gì! Thê
thiết thế còn gì! Trong vài ngày xảy ra bao nhiêu vụ án mạng."

"Tôi nói cho các cậu biết, tôi cảm thấy nguyên nhân chủ yếu khiến

năm nay các cậu không ngơi tay với hàng loạt chuỗi án mạng là bởi vì cặp
câu đối của các cậu đấy!" Anh Ngô nghiến răng nói.

Để nâng cao tinh thần văn hóa văn nghệ của Đội Cảnh sát dân phòng,

vào dịp Tết năm nay Sở Cảnh sát đã tổ chức cuộc thi viết câu đối, yêu cầu
các phòng phải sáng tác một cặp câu đối xuân dựa trên đặc điểm công việc
thực tế của từng đơn vị.

Câu đối xuân mà tổ khám nghiệm chúng tôi viết thế này:

Vế trên: Ánh dao bóng cưa dệt thành vạn mắt lưới trời

Vế dưới: Phanh ngực mổ bụng gột rửa ngàn nỗi hàm oan

Hoành phi: Tay quỷ tâm Phật

Chúng tôi nhờ một cựu bác sĩ pháp y đã nghỉ hưu thích thư pháp viết

nên câu đối xuân đó bằng lối viết mang đầy ngạo khí bá vương. Khi dán
câu đối lên tường, tổ chúng tôi được các tổ khác hết lời khen ngợi, bởi vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.