KẺ DỌN RÁC - Trang 155

"Chúng tôi cũng biết là một người gây án rồi!" Tôi nói, "Từ các

phương diện như thủ đoạn gây án, đối tượng sát hại... Hung thủ đều thực
hiện giống nhau như đúc."

Anh Ngô nói: "Thì đây là hai vụ án xảy ra ở hai thành phố khác nhau,

nên chí ít có thể coi đó là chứng cứ xác định cả hai vụ án này đều do một cá
nhân gây ra, chứ không phải một tổ chức hay tập thể gây ra. Chí ít bây giờ
chúng ta đã tìm hiểu được quỹ đạo và đường đi nước bước của hung thủ."

Tôi gật đầu công nhận lập luận của anh Ngô.

Anh Ngô nói tiếp: "Còn về đặc trưng đặc biệt đúng là không dễ tìm

đâu. Thứ nhất, cả hai vụ án đều chỉ có ba chữ ngắn ngủn thế kia. Thứ hai,
vật liệu sử dụng để viết lên lại là vách tường, điều đó khiến mất đi rất nhiều
điều kiện giám định. Bởi vậy ban đầu tôi chỉ tiến hành giám định trên tinh
thần còn nước còn tát, chẳng ngờ không xem thì không biết, xem rồi đúng
là tìm thấy điều đáng mừng đấy!"

"Hả? Điều đáng mừng gì vậy?" Tôi và Lâm Đào đồng thanh hỏi.

Anh Ngô cho hiển thị hai bức ảnh lên màn hình máy vi tính cùng một

lúc, rồi nói: "Các cậu có dò ra manh mối gì không? Đừng lãng phí thời gian
vào việc tìm hiểu thói quen viết chữ, bởi rốt cuộc đó không thể tính là đặc
trưng gì đặc biệt. Tôi gợi ý một chút nhé! Các cậu xem liệu có chữ nào bị
viết nhầm không?"

"Tất cả chỉ vỏn vẹn ba chữ, hơn nữa chẳng phải anh cũng từng nói

hung thủ là người có trình độ văn hóa nhất định sao? Làm gì có chuyện còn
viết sai?" Tôi thắc mắc.

"Trình độ văn hóa và tỷ suất viết sai chữ không nhất định phải tỷ lệ

thuận với nhau." Anh Ngô thong thả nói, "Rất nhiều người có trình độ học
vấn uyên bác nhưng vẫn có thói quen viết sai chính tả, nếu không thì sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.