KẺ DỌN RÁC - Trang 205

huyện bao gồm cảnh sát đặc nhiệm, cảnh sát hình sự, cảnh sát dân sự tại
các đồn đều được huy động ra quân hết, cộng lại chắc cũng đến một trăm
người thật."

Huyện Miên Bắc thuộc vùng núi, toàn huyện chỉ có khoảng hai trăm

ngàn người, tuy hàng năm các bác sĩ pháp y vẫn phải tiến hành khám
nghiệm cho một trăm tử thi nhưng lại chỉ có một đôi vụ án mạng. Mà quá
nửa số án mạng đó lại là án mạng nạn nhân bị thương nặng dẫn đến tử
vong, nên cảnh sát nhanh chóng phá được án. Còn đối với vụ án chưa thể
xác định tính chất căn cứ trên hiện trường để lại, thêm vào đó một lúc bốn
người tử vong giống như vụ án này thì quả thực vô cùng hiếm gặp.

"Nói cũng phải!" Đại Bảo vừa cắn một miếng xúc xích vừa nhồm

nhoàm nói, "Chắc chắn không thể là án giết người cướp của được vì chẳng
ai hơi đâu chạy đến nơi giao thông bất tiện như thế này để cướp. Theo tôi
đây là án giết người do thù hận hoặc là tự sát."

"Đúng vậy!" Bành Đại Vĩ nói, "Lúc trước, chúng tôi đã hỏi bác sĩ

pháp y của huyện, họ nói căn cứ vào hiện trường thì đó là một hiện trường
giết người rồi tự sát. Chỉ có điều chúng tôi cảm thấy giờ vẫn chưa có chứng
cứ xác đáng nên vẫn chưa báo cáo với các anh mà thôi."

"Hả? Giết người rồi tự sát sao?" Đại Bảo ra sức nuốt xúc xích, "Thế

chẳng phải chúng ta thức suốt đêm đến đây là vô ích hay sao?"

"Sao lại vô ích?" Tôi cau mày, "Bốn mạng người đấy! Dù là vụ án giết

người rồi tự sát thì chúng ta cũng phải thức để tìm ra nguyên nhân. Trưởng
phòng Bành, thời gian ăn mì tôm cũng rất quý giá, chi bằng anh gọi cậu
cảnh sát dân sự hiểu rõ tình hình vào đây tường thuật tỉ mỉ cho chúng tôi
biết."

Một lát sau có cậu cảnh sát trẻ đeo cấp hàm một gạch một sao rụt cổ

bước vào phòng chỉ huy. Có lẽ đây là lần đầu tiên cậu ta gặp các đồng chí ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.