KẺ DỌN RÁC - Trang 247

Trần Thi Vũ vừa xuống xe đã ngồi xổm xuống dọc đường, vươn cổ

ngửi hoa.

"Trông mạnh mẽ như đàn ông, nhưng thực chất vẫn là đàn bà." Hàn

Lượng cười xấu xa ngồi xuống cạnh cô, tiện tay hái một bông hoa trong
bồn tặng cho Trần Thi Vũ: "Này, tặng cô đấy!"

Hai má Trần Thi Vũ ửng hồng.

Lâm Đào vỗ vào gáy Hàn Lượng: "Cậu đến đây làm việc hay đến để

phá hoại hiện trường thế hả? Làm người phải văn minh, làm việc cũng cần
phải văn minh chứ!"

Tôi thay trang phục khám nghiệm, xách hòm dụng cụ đi theo anh Vĩnh

len lỏi giữa các bồn hoa, xuôi xuống con đường nhỏ, hướng về phía những
bồn hoa ở phía xa. Đại khái là đi khoảng hơn năm chục mét thì tôi thấy
hàng rào cảnh báo thứ hai.

"Đây chính là hiện trường trung tâm." Anh Vĩnh chỉ tay vào vệ đường

và nói, "Ở chính giữa khung thép của hai nhà kính trồng hoa có một xác
chết nữ lõa thể. Ở bên kia kìa!"

Mùa đông, vườn hoa được tổ thành từ rất nhiều nhà kính xếp theo hình

bình hành. Đến khi thời tiết chuyển ấm áp, người ta gỡ nilon trên nhà kính
đi, nhưng vẫn có thể nhìn thấy phần khung làm bằng thép mạ kẽm còn trơ
lại của mỗi nhà kính. Giữa những bông hoa muôn hồng nghìn tía, xác chết
nữ nằm ngửa ở đó, trên lớp da ngực trắng mịn có vài vết bùn đất.

Tôi quay đầu nhìn lại chỗ chúng tôi vừa xuống xe, Hàn Lượng vẫn

cùng Trần Thi Vũ ngồi xổm ở ven đường ngắm nhìn biển hoa tươi trải dài
như đến vô tận, Lâm Đào đã thay y phục giám định xong xuôi, cậu ta men
theo con đường nhỏ, chậm rãi bước về phía chúng tôi, vừa đi vừa cùng các
nhân viên kỹ thuật hình sự tìm dấu chân có thể còn lưu lại trên nền đất
cứng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.