KẺ DỌN RÁC - Trang 265

Đại học Đinh Đường." Tôi lẩm nhẩm đọc theo thông tin ghi trên thẻ mà
lòng chùng xuống. Tôi bỏ tất cả vật chứng vào trong túi, trở về khu vực giải
phẫu.

"Cô gái đáng thương này..." Tôi nói, "... lại thiệt mạng vào đúng ngày

sinh nhật tuổi mười tám của mình trong đêm trăng tròn."

"Hả?" Mọi người cùng quay sang nhìn tôi.

Tôi cầm túi đựng vật chứng chứa thẻ sinh viên của nạn nhân, nói tiếp:

"Ở đây có giấy tờ tùy thân, hãy thông báo cho đội điều tra tiến hành điều
tra vòng ngoài. Cô gái là sinh viên năm nhất khoa Ngoại ngữ, hôm qua là
ngày sinh nhật thứ mười tám của cô ấy."

Trong khoảnh khắc trái tim ai cũng cảm thấy trĩu nặng như có vật gì

đè lên, cả phòng giải phẫu lặng ngắt như tờ.

Tôi nói tiếp: "Tôi đã kiểm tra quần áo, tất cả đều trong trạng thái quăn

lên một cách tự nhiên, giống như nạn nhân tự cởi ra vậy. Tuy nhiên lưng áo
không hề có vết rách do bị dao đâm và cũng không có vết máu, nên có thể
loại trừ trường hợp hung thủ xuống tay sát hại xong mới cởi y phục của nạn
nhân, mà là nạn nhân tự cởi trang phục trước rồi mới bị hung thủ tấn công."

"Sao cậu biết nạn nhân tự cởi quần áo của mình?" Triệu Vĩnh thắc

mắc.

Tôi giải thích: "Thứ nhất, chúng ta đã mở cả bốn khớp chân tay của

nạn nhân và không hề phát hiện thấy dấu hiệu bị uy hiếp cưỡng ép gây bị
thương hoặc dấu hiệu kháng cự. Thứ hai, quần áo đều trong trạng thái quăn
lên một cách tự nhiên, không hề có bất kỳ vết xé rách nào. Thứ ba, trên
quần áo không hề có vết tích bị vật nhọn làm rách. Anh nghĩ xem, hung thủ
có dao, nếu không phải nạn nhân tự cởi quần áo của mình thì hung thủ chắc
chắn sẽ cưỡng chế xé rách hoặc dùng dao cắt rách."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.