KẺ DỌN RÁC - Trang 267

rệt. Chạm vào xương sọ của người chết, tôi cảm thấy tiếng xương kêu lạo
xạo.

"Có khả năng cậu ta bị tổn thương dẫn đến tử vong." Đại Bảo đoán.

Tôi không đáp lời, mà nhìn chăm chú vào mấy lớp biểu bì vừa rạch ra

theo hình bình hành ở phần cổ của Lô Hoa.

Đại Bảo và Triệu Vĩnh nhanh chóng khám nghiệm xong phần ngực

bụng và nhận xét: "Phần ngực bụng không hề bị tổn thương, chân tay
không bị gãy xương, duy lòng và mu bàn tay có vài vết xước."

Tôi gật đầu, lật lớp da của người chết, khởi động cưa máy để mở hộp

sọ.

"Vết thương chí mạng của thi thể đúng là ở phần đầu." Tôi nói,

"Thương tích do vật tày gây ra, trên trán có một vết rách nhỏ, dưới miệng
vết rách là vết gãy xương lõm vào trong. Dưới vết gãy xương có mảng tụ
máu rất lớn ở dưới màng cứng của não và mảng xuất huyết dưới màng nhện
cũng khá lớn. Mô não bị tổn thương. Vết thương này nặng đấy!"

Tôi vừa nói vừa gắp tổ chức não của nạn nhân ra.

"Ồ! Tổ chức thùy chẩm não cũng bị tổn thương và xuất huyết chút ít."

Tôi lật da sau đầu rồi nói.

"Khi nãy tôi đã xem xét da sau đầu của thi thể, nhưng không thấy bị

thương." Đại Bảo nói, "Chắc chắn đây là vết thương đối trọng."

Mọi người im lặng, nhưng trong lòng đều đang cố gắng kết nối các vết

thương trên người hai thi thể, phân tích quá trình xảy ra vụ án có thể tồn tại.

"Tôi biết rồi!" Đại Bảo lên tiếng trước tiên, "Ngưu Thanh Cương bị

đâm một nhát dao, Lô Hoa chỉ vô tình chạy ngang qua, sảy chân rơi xuống

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.