KẺ DỌN RÁC - Trang 30

"Giờ mọi người có thể vào rồi." Lâm Đào mặc trang phục khám

nghiệm bước ra khỏi hiện trường, "Đường vào thông rồi đấy, khi đi vào
đừng giẫm lên khu vực kẻ phấn trắng là được."

"Mấy cỗ?" Đại Bảo luôn hỏi câu ấy.

Lâm Đào đáp: "Khá thảm! Năm cỗ!"

"Có vết tích nào làm vật chứng được không?" Tôi hỏi.

Lâm Đào gật đầu nói: "Có vết giày vấy máu nhưng không điển hình

lắm. Mặc dù không thể dùng làm vật chứng để tiến hành kiểm tra loại trừ,
nhưng hoàn toàn có thể dùng làm chứng cứ để xác định hung thủ."

"Đó cũng là phát hiện quan trọng." Tôi thấy yên tâm hơn một chút.

"Cậu nhìn nhận thế nào về tính chất vụ án này?"

"Chưa thể xác định chính xác!" Lâm Đào nói. "Có điều đồ đạc tại hiện

trường bị lục lọi nên không loại trừ khả năng đây là vụ giết người cướp
của."

"Được rồi!" Tôi vừa mặc đồng phục khám nghiệm vừa gọi Đại Bảo và

Trần Thi Vũ ngồi một bên đang chăm chú nghe cảnh sát dân sự tường thuật
lại tình hình lúc trước, rồi chúng tôi cũng tiến vào hiện trường.

Hiện trường là một ngôi nhà nhỏ hai tầng chỉ có một cửa ra vào duy

nhất, tầng một là phòng khách và phòng ăn, tầng hai là phòng ngủ và nhà
vệ sinh. Phía ngoài ngôi nhà có dãy nhà cấp bốn dùng làm nhà bếp và chái
nhà. Căn nhà chính được trang hoàng rất tinh tế, phù hợp với phong cách
của một vị lãnh đạo doanh nghiệp thuộc tầng lớp trung lưu. Nghe bà
Trương luôn miệng gọi chủ nhà là tổng giám đốc Miêu thì xem ra chủ nhân
ngôi nhà này hẳn phải làm đến chức tổng giám đốc của một công ty nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.