KẺ DỌN RÁC - Trang 329

Trưởng phòng Tiền lắc đầu: "Sau khi tôi đưa trang phục của nạn nhân

ra, anh ta vẫn không thể nhớ cô gái nào từng mặc trang phục này đến tiệm
anh ta làm tóc và làm móng, dẫu sao cũng hai năm trôi qua rồi mà! Sau đó,
buổi sáng hôm ấy, khi đi loanh quanh khu vực tiệm làm tóc, một người bán
hàng dạo nhận ra chiếc nhẫn Nasreddin đó là do anh ta bán. Thật tình cờ,
người bán hàng này lại quen biết Cao Lâm Hoa."

Trưởng phòng Tiền ngừng một lát rồi nói tiếp: "Nạn nhân vốn là trẻ

mồ côi, từ nhỏ sống ở cô nhi viện. Từ khi tốt nghiệp cấp ba đến năm 2010,
cô ta luôn sống một mình. Đến khoảng tháng 8 năm 2010, cô ta đột nhiên
mất tích, vài người bạn của cô ta lại cho rằng cô ta cùng bạn trai rời khỏi
thành phố Bân Nguyên nên chẳng ai báo cảnh sát, ngay cả cô bạn 'quý hóa'
cùng phòng chung vốn làm ăn với cô ta cũng không báo cảnh sát."

"Xem ra cô bạn chung vốn đó muốn một mình nẫng hết số vốn làm ăn.

Đúng là đời!" Tôi thở dài.

Trưởng phòng Tiền nói: "Tuy không có mẫu ADN của bố mẹ cô ta để

xác định lai lịch nhưng từ quần áo và ảnh phục dựng, chúng tôi xác nhận
nạn nhân chính là Cao Lâm Hoa không còn nghi ngờ gì nữa."

"Trẻ mồ côi, bạn bè lại không quan tâm ư? Vậy bước tiếp theo các anh

định điều tra như thế nào?" Tôi hỏi.

Trưởng phòng Tiền lắc đầu: "Trước mắt chưa có cách nào điều tra

tiếp. Bạn trai của nạn nhân tên là Dương Uy, sống ở thành phố Sâm
Nguyên chúng tôi. Ban đầu, chúng tôi nghi ngờ người này là hung thủ,
nhưng sau khi điều tra thì được biết tháng 7 năm 2010, anh ta bị tạm giam
vì cố ý gây thương tích, sau đó bị tòa án định tội ba năm tù giam, giờ vẫn
đang trong thời gian thụ án. Anh ta căn bản không có đủ điều kiện gây án."

"Tháng 7 bị tạm giam, tháng 8 nạn nhân mất tích." Tôi lẩm bẩm,

"Chuyện này cũng hơi tình cờ nhỉ!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.