KẺ DỌN RÁC - Trang 336

"Vụ án ở Vân Thái đã thế, giờ lại thêm một vụ báo thù sao? Chẳng lẽ

hắn muốn mỗi năm giết một người? Mà chúng ta đâu làm gì đắc tội với
nhiều người thế?" Tôi băn khoăn.

"Nói không chừng là Lông Vũ đắc tội với người ta đó!" Hàn Lượng

phá lên cười.

"Vớ vẩn!" Trần Thi Vũ ngồi ở ghế phụ lái quay sang lườm Hàn

Lượng.

Trong lúc mọi người nói chuyện, chúng tôi thấy xe cảnh sát đã chờ sẵn

ở đầu đường.

Đội trưởng Tiêu Kiếm chen vào trong chiếc xe công vụ chật hẹp của

chúng tôi và bảo Hàn Lượng: "Đi thôi cậu em! Qua năm trạm đèn xanh đèn
đỏ rồi rẽ phải."

"Ô! Anh nhớ rõ thế cơ à? Chứng tỏ anh rất thông thuộc khu vực này."

Đại Bảo trố mắt ngạc nhiên.

Đội trưởng Tiêu cười cười: "Trước đây tôi là đồn trưởng của khu vực

này nên đương nhiên phải thông thạo như lòng bàn tay. Chúng ta không
nhiều lời mà đi thẳng vào việc chính nhé! Để tôi tóm tắt tình hình cho các
anh nghe."

Tôi gật đầu.

Đội trưởng Tiêu nói: "Sáng sớm nay, các bà các thím khiêu vũ ở

quảng trường trong công viên trung tâm của thành phố Sâm Nguyên đã
phát hiện một người mặc áo quần rách nát nằm trong bụi cây gần quảng
trường, thế là họ nhanh chóng báo với cảnh sát. Vì khi đó cảnh sát cơ động
chưa nắm rõ tình hình cụ thể, cho rằng anh ta say rượu nên không để ý lắm,
họ gọi cho đồn cảnh sát khu vực điều cảnh sát ra quảng trường kiểm tra.
Lúc cảnh sát khu vực đến nơi thì các anh đang chạy trên đường cao tốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.