KẺ DỌN RÁC - Trang 349

Phụ nữ cân nhắc cẩn trọng trước quyết định lớn của đời mình cũng là điều
dễ hiểu.

Khi xe chúng tôi vào địa phận thành phố Thanh Châu thì đồng hồ đã

điểm tám giờ, màn đêm bủa vây toàn thành phố. Chúng tôi lái xe đến dải
đất tập trung nhiều doanh nghiệp gần ga Thanh Châu theo địa chỉ mà thầy
nhắn tin.

Nhìn thấy đèn xe cảnh sát nhấp nháy và dân chúng xúm đông xúm đỏ

vòng trong vòng ngoài, nên chúng tôi không mất công tìm kiếm đã biết vị
trí hiện trường trung tâm. Trưởng phòng Cảnh sát Hình Bân là bạn thân của
thầy tôi, giờ là người chỉ huy hiện trường. Bác sĩ pháp y Mã Thiên Triều
mới được đề bạt lên làm đội trưởng Đội Cảnh sát hình sự thành phố Thanh
Châu, anh đeo lỉnh kỉnh các dụng cụ đo đạc giám định trên người, đứng đợi
ở vòng ngoài của hàng rào cảnh báo.

"Tình hình thế nào rồi?" Tôi vừa xuống xe liền hỏi ngay.

"À!" Đội trưởng Mã đáp, "Trưa nay có người gọi điện báo cảnh sát,

anh ta nói rằng bà chủ của nhà nghỉ này bị sát hại. Cảnh sát khu vực lập tức
đến hiện trường và xác định đây là một vụ án mạng, hai nạn nhân tử vong
lần lượt là bà chủ nhà nghỉ tên Cát Phàm và con gái bà ta tên Vu Đình
Đình."

"Mãi đến trưa mới phát hiện ra sao?" Tôi hỏi, "Thông thường thời gian

nhân chứng phát hiện án mạng là buổi tối và sáng sớm, quả thực rất hiếm
án mạng được phát hiện vào thời điểm buổi trưa."

Đội trưởng Mã gật đầu: "Đúng thế! Khi đó tôi cũng lấy làm lạ về việc

này. Thì ra tận cùng của nhà nghỉ là phòng thu ngân, gian phòng đó đồng
thời là nơi ở thường ngày của bà chủ nhà nghỉ, gian phòng có một cửa sổ
nhỏ nhìn ra hành lang, thường ngày cửa sổ này vẫn mở. Sáng sớm nay, khi
khách trọ ở nhà nghỉ trả phòng vẫn thấy bà chủ đang xem ti vi trong phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.