KẺ DỌN RÁC - Trang 406

tài sản, bởi vậy đến thời điểm hiện tại chưa thể phán đoán đây là vụ án giết
người cướp của, cưỡng bức rồi giết người xóa dấu vết hay giết người do tức
giận bộc phát, hoặc cũng có thể cả ba nhân tố trên đều tồn tại."

"Hung thủ đã vứt xác nạn nhân thì rất có khả năng hắn quen biết nạn

nhân, bởi vậy trước hết chúng ta phải điều tra lai lịch của thi thể." Lâm Đào
nói.

Tôi gật đầu: "Chúng ta báo cáo lại tình hình khái quát với tổ chuyên

án, hôm nay là ngày cuối tuần, chúng ta nghỉ sớm thôi. Đại Bảo, cậu cũng
về nhà nghĩ cách làm thế nào dỗ dành vợ cậu. Tám giờ tối gặp nhau tại
phòng họp của tổ chuyên án nhé!"

"Bạn gái cũ chứ!" Trần Thi Vũ vẫn cố tình đai lại.

Tôi quyết định cho mọi người nghỉ buổi chiều vì không muốn lỡ hẹn

với Linh Đan. Khi tôi tìm thấy vợ ở cửa hàng bán đồ sơ sinh thì phát hiện
vợ sắp cưới của Đại Bảo đang đi cùng cô ấy.

Vợ sắp cưới của Đại Bảo đã thay váy cưới, tẩy sạch lớp phấn son trên

mặt, khoác tay Linh Đan thong dong ngắm cảnh phố phường. Vì sợ cô ấy
ngượng nên tôi không hề nhắc đến chuyện của Đại Bảo, chỉ lẳng lặng đi
theo hai người họ và giúp họ xách đồ.

Sau khi đi được một tiếng, chúng tôi đến một cửa hàng quần áo dành

cho trẻ sơ sinh, tôi chợt để ý đến mấy ma nơ canh mặc quần áo trẻ em dựng
ngay trước cửa. Bốn ma nơ canh bằng cao su này có tạo hình giống y như
nhau, hai tay giơ cao lên trời làm động tác nhảy lên không trung. Vì hai
chân được thiết kế co về phía sau nên ma nơ canh phải tựa vào một thanh
sắt mới đứng vững trên mặt đất.

Tôi đi quanh ma nơ canh mấy vòng và ngồi xuống bên chúng một lúc

lâu, rồi cảm thấy một tia sáng lóe lên trong đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.