KẺ DỌN RÁC - Trang 475

"Này! Cậu là cảnh sát chứ không phải thầy mo đâu nhé!" Đại Bảo vỗ

vai Lâm Đào, "Không để lại dấu vết là bởi hung thủ cố tình xóa dấu vết chứ
không phải vì cô ta có năng lực siêu nhiên, rõ chưa? Làm ơn duy vật một tí
cho tôi nhờ!"

"Tôi cảm thấy khi đó Cẩu Đản hoảng sợ đến cực độ nên mới thổi

phồng những gì mình nhìn thấy một cách cảm tính." Tôi nói, "Cậu bé bảo
người phụ nữ áo trắng đó không có mặt, chỉ có mái tóc đen rủ xuống."

"Chuyện này thì dễ giải thích, tóc dài mà xõa về phía trước thì cơ bản

sẽ che hết khuôn mặt." Đại Bảo thấy Lâm Đào run rẩy thì tỏ vẻ coi thường,
"Nếu quả thật cô ta không có mặt thì 'chú Hắc' còn dám làm chuyện kia với
cô ta sao?"

Tôi gật đầu đồng ý: "Cẩu Đản nói ngực áo người phụ nữ dính toàn

máu. Sau khi giết người, không rõ cô ta làm gì cạnh thi thể mà ngồi đó rất
lâu. Cẩu Đản không thể lom khom nấp ngoài cửa sổ nổi nữa nên định bụng
sẽ lặng lẽ chạy trốn, rồi báo cảnh sát. Chẳng ngờ cậu bé bất cẩn đá phải
viên ngói dưới chân. Người phụ nữ đột ngột quay phắt người lại, thân thủ
vô cùng nhanh nhẹn, phóng vút ra ngoài. Cẩu Đản co giò bỏ chạy đến khu
vực bãi rác mới cắt đuôi được người phụ nữ áo trắng. Cậu bé trốn trong
đống rác không dám thò mặt ra, mãi sau khi trời sáng mới lò dò bước ra,
chạy vội đến chỗ nhóm đồng hương nhặt phế liệu, rồi báo cảnh sát."

"Mọi người đoán xem, theo Cẩu Đản nói thì người phụ nữ ngồi cạnh

thi thể làm gì đó rất lâu, vậy cô ta đã làm gì nhỉ?" Lâm Đào trốn sau lưng
Trần Thi Vũ hỏi, "Liệu có phải cô ta đang... ăn xác không?"

"Cậu có nhầm lẫn gì không đấy?" Đại Bảo cười lớn, "Cô ta dùng mật

ong để viết ba chữ 'Kẻ dọn rác', đã hiểu chưa?"

"Năm xưa Hàn Tín dùng mật ong viết trên bờ sông hàng chữ 'Bá

Vương tự vẫn Ô Giang' để lừa Hạng Vũ tuân theo 'mệnh trời' mà tự vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.