KẺ DỌN RÁC - Trang 48

May mà cậu trưởng tổ trinh sát vẫn tiếp tục nói: "Nhưng qua điều tra,

chúng tôi nghe được một vài tin đồn, họ nói là gần đây có một công ty khác
đang dự định ra một sản phẩm cao cấp tương tự với sản phẩm của Công ty
Khoa học Công nghệ Quốc Lâm. Sau đó lại có tin đồn rằng bị mật kỹ thuật
của sản phẩm này bị Miêu Chính lấy cắp và mang bán ra ngoài."

"Tất cả chỉ là tin đồn thôi sao?" Tôi hỏi.

Tổ trưởng tổ trinh sát gật đầu: "Nếu có căn cứ thì người ta đã không

phải thì thào rỉ tai nhau như thế. Có người nói kỹ thuật của sản phẩm cao
cấp đó đáng giá hai triệu nhân dân tệ (khoảng 6 tỷ VNĐ) cơ đấy!"

"Những hai triệu tệ cơ à?" Tôi tròn mắt ngạc nhiên, trong đầu nhanh

chóng tính toán xem mình phải làm bao nhiêu năm nữa mới có thể kiếm
được chừng ấy tiền, sau đó tôi ngộ ra tốt hơn là mình không nên tính.

Tôi nói: "Thế này vậy, để chúng tôi thông tin cho anh biết tình hình

khám nghiệm tử thi, rồi tôi sẽ nói cho anh biết cách nhìn của mình về vụ án
này."

Tôi và trưởng khoa Hồ lần lượt thay mặt hai tổ pháp y tham gia khám

nghiệm trình bày chi tiết tình trạng thương tích của từng thi thể, sau đó tôi
nói: "Tôi cảm thấy tính chất của vụ án này hết sức rõ ràng, đó là giết người
cướp của. Sở dĩ hắn chỉ lục lọi tủ quần áo và tủ lạnh là vì có khả năng hung
thủ cho rằng trong nhà gia chủ cất giữ nhiều cọc tiền mặt lớn. Mục tiêu của
hắn chính là các cọc tiền đó. Thông thường người ta ít khi cất tiền mặt ở
hộc tủ đầu giường hay bàn trang điểm, mà thường cất trong tủ quần áo. Còn
về hành vi lục lọi tủ lạnh, tôi cho rằng vì khu vực chúng ta ở, đặc biệt vào
thời tiết đầu xuân mưa nhiều độ ẩm cao như hiện nay thì nhiều người
không dám cất tiền ở ngân hàng thường sẽ để trong tủ lạnh để chống ẩm
mốc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.